Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)
Editor: Phương Diên và Phương Đình là một ạ. Tui để nguyên theo bản trung của tác giả nhé.
Sa Nặc Nhân lộ ra một nụ cười khổ sở, "Mỗ phụ đã mất, hiện tại chỉ còn ta, nếu không phải Phương Đình tới tìm ta, ta còn không biết các ngươi đều ở nơi này."
Con ngươi Tư Tạp sâu sắc nhìn về phía Phương Đình, "Nhờ có Phương Đình đại ca thu lưu. Nếu không chúng ta khẳng định cũng không có kết quả tốt."
Vừa nói vừa lén lút dùng đôi mắt liếc nhìn người ngoại tộc duy nhất ở đây, trong mắt đều là đề phòng cùng không tín nhiệm.
Sa Nặc Nhân vội nói: "Các ngươi không cần lo lắng, Xích Linh là người yêu của ta, ảnh đã sớm biết thân phận của ta, đồng thời cũng luôn giúp ta tìm kiếm tộc nhân."
Trong đám người, không biết ai nói thầm một tiếng, "Người ngoại tộc đều muốn tìm được chúng ta, cũng không phải chỉ có mình hắn."
Lời này Xích Linh cùng Sa Nặc Nhân đều nghe thấy được, bất quá đều không sinh khí, hiểu được cảnh ngộ Thủy Ủy nhân và Sa Nặc Nhân từng trải qua, Xích Linh có thể lý giải địch ý của bọn họ.
Bọn họ không có chậm trễ, Phương Đình để bọn họ trở về tiếp tục làm việc, dẫn Sa Nặc Nhân cùng Xích Linh vào một phòng, bên trong xếp một dãy bàn dài sát tường đặt kim loại, hộp bày trên bàn, mỗi hộp đều đặt chỉnh tề từng cái nhẫn.
Sa Nặc Nhân lướt qua từng hàng, ở đây có tới vài ngàn chiếc, cậu không rõ nhìn về phía Phương Đình, "Những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-de-nhat-sung-hon/1309380/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.