Chương trước
Chương sau
Sa Nặc Nhân nói dễ dàng, nhưng sự tình còn lâu mới đơn giản giống như cậu tưởng tượng. Đầu tiên, khi đó danh tiếng của Phổ Nhĩ Sinh chính là chấn động mạnh, thời điểm có quyền uy nhất, lại nhảy ra chỉ trích cơ giáp không phải do hắn chế tạo vào lúc này, trên căn bản sẽ không có ai tin tưởng; thứ yếu, Phổ Nhĩ Sinh có Thanh Vương giúp đỡ, muốn đè chết Nam Cẩn nho nhỏ, dễ như ăn cháo, coi như hắn đã từng là chế tạo cơ giáp sư cấp 8 thì có thể làm được gì đây, không phải là tinh thần lực đã bị tổn thương rớt cấp rồi sao? Quan trọng nhất, Nam Cẩn là bị đám người phía trên giày vò, lại bị Phổ Nhĩ Sinh lừa dối tới đây, hắn cảm nhận sâu sắc được đây chính là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời này của hắn, làm sao có thể để cho bọn họ tố cáo một cách dễ dàng như vậy chứ?
Việc đã đến nước này, Xích Linh chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Nam Cẩn, cũng thầm quyết định chờ Mạch Quân Đình đến, anh phải hảo hảo thăm dò một phen.
Sau đó, anh lại nghĩ đến một chuyện, "Nặc Nặc, chờ lúc em rảnh rỗi, có thể giúp phụ thân xem qua chút thương tổn được không? Kể từ khi đại chiến cùng người Tuy Vĩ Hạt, sức chiến đấu của ông vẫn dừng ở đỉnh cấp 7, không thể tiến thêm một bước nào, đã mời không ít dược sư, đều không thể phát hiện ra được nguyên nhân."
Lúc này Sa Nặc Nhân mới nhớ tới việc này, trước cậu nói qua có cơ hội phải khám cho Diễm Vương, kết quả gần đây bận quá, tâm trí đều đặt vào chuyện chế tác cơ giáp cho Xích Linh, cư nhiên đem chuyện quan trọng như vậy quên mất. Huống hồ gần đây một ngày ba bữa, cậu đều là ở trong phòng thí nghiệm cùng ăn với Thư Nhai bọn họ, đến phu phu Diễm Vương cũng không thấy.
Sa Nặc Nhân có chút hổ thẹn, lập tức nói: "Em không thành vấn đề, chỉ cần Diễm Vương có thời gian là được, hiện tại đến xem là được rồi."
"Cám ơn em, bảo bối." Xích Linh hôn hôn cậu một chút, "Tôi đi hỏi ông một chút xem."
"Được." Sa Nặc Nhân như bé ngoan chờ trên ghế salon, Xích Linh đi ra ngoài.
Diễm Vương đang ở thư phòng xử lý công vụ, nghe nói như thế, đầu tiên là sững sờ, sau đó chính là trầm mặc. Những năm gần đây, ông đã gặp qua vô số trị liệu sư cùng dược sư nổi danh, đều không thể tra ra nguyên nhân, nhưng sức chiến đấu vẫn cứ trì trệ không tiến, thân thể lại không có bất cứ vấn đề gì, này phi thường kỳ quái. Gần hai năm qua, ông đã không còn mời trị liệu sư, trong lòng đã từ bỏ trị liệu, nhưng là, Xích Linh nói lại làm cho ông dấy lên niềm hi vọng, chỉ sợ thời điểm đó, lại uổng công một hồi vui mừng.
Lúc này, Diễm Vương phi đi tới, Xích Linh đem chuyện Sa Nặc Nhân xem bệnh cho phụ thân nói ra, Diễm Vương phi hiểu được tâm tình của Diễm Vương: "Để Sa Nặc Nhân xem một chút cho ngươi đi, ta cảm thấy được nó là một hài tử rất khác, nói không chừng sẽ có tác dụng đâu?"
Nếu đến Diễm Vương phi cũng đã nói như vậy, Diễm Vương đương nhiên sẽ không do dự nữa.
Sa Nặc Nhân đợi nửa ngày mới thấy Xích Linh quay trở lại, bọn họ cùng đi đến thư phòng của Diễm Vương, Diễm Vương đang một mặt nghiêm túc ngồi phía sau bàn làm việc, Sa Nặc Nhân nhất thời có chút khẩn trương. Không biết có phải là ảo giác hay không, cậu luôn cảm thấy Diễm Vương không quá hài lòng với mình.
Diễm Vương phi nhìn ra Sa Nặc Nhân căng thẳng, động viên nói: "Không cần áp lực, trước con, chúng ta đã gặp qua rất nhiều trị liệu sư cùng dược sư, bọn họ đều không tìm ra nguyên nhân, con đến thử xem, không tìm được nguyên nhân cũng không sao."
Sa Nặc Nhân gật đầu, cậu nói Diễm Vương thả lỏng, không nên phản kháng tinh thần lực tiến vào của cậu, Diễm Vương làm theo.
Sa Nặc Nhân phóng thích tinh thần lực, nghiêm túc ở trong cơ thể Diễm Vương kiểm tra một phen, vẫn chưa phát hiện có gì dị thường. Nhưng là, nếu như có thể dễ dàng tìm ra chỗ bất thường như vậy, cũng không đến nỗi hiện tại vẫn còn chưa tìm ra được vấn đề. Nguyên bản Diễm Vương là tiên thiên Resse, theo lý mà nói, muốn nâng cao sức chiến đấu hẳn phải rất nhanh, hơn nữa không gặp phải bình phong, không nghĩ tới, ông lại dừng tại đỉnh cấp 7 lâu như vậy, cũng không tìm ra được nguyên nhân, đây tuyệt đối không phải hiện tượng bình thường, cho nên Sa Nặc Nhân khẳng định, thân thể Diễm Vương tuyệt đối có vấn đề, chỉ là trước mắt còn chưa có thấy được.
Sa Nặc Nhân thu lại tinh thần lực, suy tư một chút, nói: "Trước tiên ngài dùng Thâm Hải U Lam mấy ngày, sau đó ta lại xem cho ngài, trước mắt xem ra, không tìm được nguyên nhân, nhưng sức chiến đấu của ngài có vấn đề là có thể khẳng định."
Thâm Hải U Lam là khắc tinh của tất cả vật chất có hại, coi như không giúp được gì, đối với thân thể cũng không có tổn hại, trái lại càng có nhiều lợi ích hơn.
Kết quả như vậy, Diễm Vương đã đoán được từ lâu, không quản Sa Nặc Nhân này có bao nhiều đặc biệt, không thể không gì là không làm được, cho nên nghe nói như thế, cho dù có chuẩn bị tâm lý, vẫn là có chút thất vọng.
Diễm Vương phi cũng cảm thấy hơi thất vọng một chút, bất quá mấy ngày gần đây ông đều dùng Thâm Hải U Lam, thân thể bởi vì mang thai thể tạo thành thương tổn bên trong, quả thực có chuyển biến tốt hơn, ông không thường cảm thấy uể oải cùng lực bất tòng tâm(1) nữa. Ông vốn cũng muốn Diễm Vương cùng dùng, nhưng có thể Diễm Vương đối với loại đồ vật điều trị thân thể này không để ý lắm, cũng không muốn dùng. Bây giờ bị Sa Nặc Nhân nhắc nhở, Diễm Vương phi cảm thấy được, đợi lát nữa liền làm một chút cho Diễm Vương uống, không chỉ có như vậy, còn phải hảo hảo đốc thúc mỗi ngày, bằng không sự vụ bận rộn, khẳng định lại không biết quên đi lúc nào.
1: muốn làm gì đó nhưng không đủ khả năng
Không tìm được chứng bệnh của Diễm Vương, Sa Nặc Nhân có chút rầu rĩ không vui, mãi đến tận khi trở về phòng, cậu vẫn không nói lời nào.
Xích Linh đem người ôm lấy an ủi, "Không sao bảo bối, em cũng không tìm ra, tôi nghĩ Tinh Diệu Đế quốc sẽ không còn ai có thể tìm được người thứ hai có thể trị liệu cho phụ thân."
Sa Nặc Nhân xoay người, tiến vào trong lòng Xích Linh, rầu rĩ nói: "Không, em sẽ chữa khỏi cho Diễm Vương, chỉ là bây giờ còn chưa có manh mối, em sẽ chữa khỏi cho ông."
Sa Nặc Nhân nói được làm được, cậu cam kết muốn trị khỏi cho Diễm Vương, liền nhất định sẽ làm được, cho nên bắt đầu từ ngày thứ hai, chỉ cần rảnh rỗi, cậu sẽ mở mảnh xương ra, ( Nguyên Quả Đồ Lục),( Vạn thuốc Đồ Lục),cùng ( Căn nguyên Đồ Lục),ba mảnh xương bị cậu lật tới lật lui, nội dung bên trong cơ hồ đều bị cậu xem qua rất nhiều lần, cũng bởi như thế, Sa Nặc Nhân mới phát hiện bên trong Đồ Lục, ẩn giấu đi rất nhiều thứ không muốn người biết... Hoặc là nói chuyện khó có thể lý giải được, trước tiên không nói đến Nguyên Quả cùng phương pháp chế tác dược tề có tác dụng kỳ diệu, chỉ nói riêng đến "Luyện khí cảnh" cùng "Nhập môn cảnh" là vật gì, Sa Nặc Nhân vẫn luôn không hiểu được.
Trước vốn là dự định hỏi Pidgey một chút, sau đó quên mất, Pidgey đã bế quan, mãi đến tận mấy ngày nay cậu lật xem Đồ Lục, mới phát hiện ra vấn đề này lần thứ hai. Bất quá những thứ này đều xuất hiện bên trong ( Vạn thuốc Đồ Lục),có phương pháp phối chế dược tề sẽ nói rõ "Luyện khí cảnh dùng phương", cùng ghi rõ "Nhập môn cảnh dùng phương", Sa Nặc Nhân đặc biệt lưu ý đến hai loại phương pháp bất đồng này, so sánh một chút, lúc này mới phát hiện một chuyện khiến người khiếp sợ!
Luyện khí cảnh dùng phương, giống nhau đều là phương pháp phối chế dược tề cần thiết với Resse, mà Nhập môn cảnh dùng phương, trên căn bản đều là phương pháp phối chế dược tề cần thiết với Arthur, không ít phương pháp phối chế đều là dược tề dùng để điều trị thân thể cùng tinh thần lực của Arthur, chỉ có điều Arthur dùng phương, không thể nào nhiều như Resse dùng phương. Nhìn thấy cái này, Sa Nặc Nhân không thể không nghĩ, Luyện khí cảnh cùng Nhập môn cảnh có phải là căn cứ vào sức chiến đấu của Resse và tinh thần lực của Arthur mà phân ra đẳng cấp hay không? Nếu đúng là như vậy, sau đẳng cấp đó, có phải còn có đẳng cấp cao hơn hay không?
Sa Nặc Nhân quyết định, chờ rảnh rỗi, nhất định phải hảo hảo đàm luận với Xích Linh về vấn đề này.
Thời điểm khép lại Đồ Lục, cậu đột nhiên chú ý tới một hàng chữ nhỏ ---- sơ cấp đỉnh cao.
Trong lòng Sa Nặc Nhân vui vẻ, cậu biết ý của hàng chữ nhỏ này, nói cách khác, căn nguyên ý thức lực của cậu hiện giờ, đã là cấp bậc đỉnh cao sơ cấp, so với sơ cấp nhập môn trước phải mạnh hơn...
Cậu đột nhiên nghĩ đến Nhập môn cảnh, thời điểm mình bắt đầu căn nguyên ý thức lực cấp bậc là sơ cấp nhập môn, tương tự như vậy, cậu cơ hồ đã có thể xác định, sau Luyện khí cảnh cùng Nhập môn cảnh, còn có cấp bậc cao hơn, đã như thế, sức chiến đấu của Xích Linh đang ở trong khoảng Luyện khí cảnh, chỉ thích hợp với Luyện khí cảnh dược tề, hẳn phải không có hiệu lực đối với anh mới đúng, nhưng mà, dược tề này vừa lúc là Luyện khí cảnh, đối Xích Linh trợ giúp rất lớn, cho nên Sa Nặc Nhân đã khẳng định suy đoán của mình.
Mấy ngày nay, Sa Nặc Nhân cùng Thư Nhai đều không có tham gia thảo luận cơ giáp kiểu mới, kỹ thuật chế tạo cơ giáp của tinh hệ này, bọn họ cũng không biết, mà nếu muốn chế tạo cơ giáp của bộ tộc bọn họ, cũng tồn tại một vấn đề lớn --- Resse nơi này không có tinh thần lực!
"Chờ người Nhã Đạt Đế quốc, mang theo khải trang kỹ thuật chiến đấu tìm tới cửa, biện pháp này không nhất định có thể được, huống hồ, thao tác chiến đấu khải trang không hẳn là không cần đến tinh thần lực khống chế." Thư Nhai nhàn nhạt nói, mái tóc đen thuận hoạt trực tiếp thả ở sau lưng, liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân lươig biếng, tiếp tục nôói: "Từ ngoại hình cùng độ cao của chiến đấu khải trang đến xem, ta cơ hồ có thể khẳng định, nó tuyệt đối không phải dựa vào ấn phím để điều khiển."
Sa Nặc Nhân ở ghế salon trở mình, giống như một con mèo lười biếng nói, "Vậy làm sao bây giờ? Resse nơi này đều không có tinh thần lực."
Thư Nhai cười yếu ớt nói: "Không hẳn, ta nghe nói nơi này chỉ có Thanh Vương đột phá cầm cố cấp 6, nếu như hắn lựa chọn phương thức cùng Arthur để giải quyết vấn đề này, chỉ sợ hiện tại hắn đã có tinh thần lực."
Khoảng thời gian này, Thư Nhai bù lại hết thảy tri thức của Tinh Diệu Đế quốc, y nắm giữ tinh thần lực cao, việc học tập mấy cái này phi thường dễ dàng.
Sa Nặc Nhân phi thường ỷ lại Thư Nhai, điều này làm cho Xích Linh có chút chua xót, quan hệ của Thư Nhai cùng Sa Nặc Nhân đặt ở đó, vừa là tộc nhân, vừa là huynh trưởng của cậu, anh lại không thể không tốt yêu cầu bảo bối nhà mình không được gặp y, phỏng chừng một khi nói như vậy, Sa Nặc Nhân nhất định sẽ thương tâm.
Sa Nặc Nhân vừa thấy Xích Linh trở về, nhảy khỏi ghế sofa, chân trần chạy tới nghênh đón anh, "Anh đã về rồi, mau tới đây, Thư Nhai biết cách để Resse nắm giữ được tinh thần lực."
Xích Linh đem người ôm lấy, ngay trước mặt Thư Nhai, hôn cái trán của cậu, đồng thời kỳ quái nói: "Resse cũng có thể nắm giữ tinh thần lực?"
Thư Nhai nói: "Quốc gia văn minh cao đẳng, Resse đều có tinh thần lực."
Xích Linh lập tức cảnh giác lên, "Ngươi biết văn minh cao đẳng?"
Từ khi phát hiện ra cái di tích cổ kia, anh liền biết, trong vũ trụ mênh mông, khẳng định có tồn tại những văn minh khác, bất quá chỉ là bọn họ chưa có phát hiện mà thôi, như Sa Nặc Nhân nói, những người bắt cậu kia, phỏng chừng cũng là đến từ một cái văn minh khác.
"Ta đi lại trong vũ trụ mười năm, theo dữ liệu trước mắt ta điều tra được, văn minh được phát hiện chỉ có tinh hệ sông Hồng cùng nơi này. Lấy vưn minh cao đẳng cùng văn minh cấp thấp phân chia, kỳ thực không chính xác, bọn họ chỉ là mạnh hơn so với các ngươi, lại không có mạnh đến trình độ ngoại hạng, các ngươi có rất nhiều điểm chung, ít nhất bọn họ vẫn là rất hiếm lạ kỹ thuật chế tạo cơ giáp cùng tinh thần lực cực cao của Thủy Ủy tộc." Vũ trụ mịt mờ, vô biên vô hạn, có lẽ còn có những văn minh khác, thế nhưng y đi qua nhiều nơi như vậy, cũng chỉ phát hiện hai cái văn minh này.
F0r3b
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.