Không nghĩ tới sự tình lại là như vậy, lão gia tử không có cách nào tiếp tục cây ngay không sợ chết đứng(1) phản đối bọn họ, mạng của tôn tử đều là Xích Linh cứu, ông có quyền gì phản đối, chỉ có thể gửi hy vọng vào Sa Nặc Nhân, "Nặc Nặc, cháu tới nói, có nguyện ý hay không? Nếu như không muốn, gia gia sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế trả lại phần nhân tình này, cũng sẽ không để cho cháu oan ức cả đời."
1: ngay thẳng, trung thực, bất khuất
"Em ấy đương nhiên nguyện ý." Xích Linh trả lời thay cậu.
Lão gia tử trừng mắt, "Không hỏi ngươi." Bây giờ ông không quản thân phận Xích Linh nữa, tôn tử đều bị lừa gạt mất rồi, còn quản thân phận gì.
Sa Nặc Nhân nghiêm túc nói: "Gia gia, cháu yêu thích Xích Linh, muốn cùng với anh."
Xích Linh lập tức đắc ý, hận không thể cho bảo bối của anh một cái hôn nồng nhiệt ngay tại đây, bất quá nếu như vậy, lão gia tử nhất định sẽ nhảy dựng lên đánh người, chỉ có thể nhịn.
Lão gia tử chỉ tiếc mài sắt không thành kim trừng tôn tử, bỗng nhiên nói: "Ngươi gả cho hắn, nói không chừng sẽ phải thủ tiết(2),cũng không sợ?"
2: ở góa (ed: lão gia ngài thâm thúy thiệt đó)
Xích Linh: "..."
Sa Nặc Nhân: "..."
Thủ tiết cái gì, thực sự là cách nói kỳ diệu.
Sa Nặc Nhân nói: "Sẽ không, có cháu ở đây, anh ấy sẽ không có việc gì, cháu đã là dược tề sư."
Lão gia tử khinh thường nói: "Nhân gia học tập ba năm rưỡi cũng không dám tự xưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-de-nhat-sung-hon/1309269/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.