Sa Nặc Nhân nói: "Đúng, bất quá dược tính của gốc cây này so với gốc Công Ngọc gia có được mạnh hơn, mỗi ngày nhiều nhất chỉ có thể dùng 3 ml."
Diễm Vương phi cũng rất khó hiểu, "Thâm Hải U Lam không phải màu trắng sao?"
Sa Nặc Nhân nói: "Thâm Hải U Lam có vài loại màu sắc, màu trắng chỉ là một loại trong đó, gốc cây này cũng là một loại trong đó."
Diễm Vương phi đột nhiên ý thức được cái gì, "Làm sao con biết?"
Xích Linh tiếp lời nói: "Gốc cây của Công Ngọc gia, là Nặc Nặc đưa."
Hôm nay phu phu Diễm Vương đã bị chấn kinh đến không thể nói được gì khác, bọn họ rốt cuộc cũng được thể nghiệm cảm thụ của Xích Linh một lần, thói quen khiếp sợ, cũng không sao, Xích Linh an ủi bọn họ như vậy.
Nếu như vậy, bọn họ cũng không chối từ, nhận.
Diễm Vương nói: "Một đường tới đây cũng mệt mỏi rồi, ngươi đi nghỉ trước, Xích Linh theo ta tới thư phòng."
Diễm Vương hiển nhiên có việc muốn nói cùng Xích Linh, Diễm Vương phi cũng có chuyện bận rộn, liền để quản gia dẫn Sa Nặc Nhân tới phòng của Xích Linh, quản gia theo tiếng.
Người hầu vừa mới đi vào, vừa nghe thấy Vương phi nói như vậy, đều có suy đoán, chẳng lẽ Sa thiếu gia này, là người điện hạ lựa chọn? Trước đó không phải Diễm Vương đã nhận định — Metz Fick gia cho Điện hạ sao? Sao lại chuyển biến nhanh như vậy chứ?
Bất quá bọn hắn cũng chỉ là người hầu, cũng không có quyền được hỏi đến.
Quản gia rất hòa ái, đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-de-nhat-sung-hon/1309260/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.