Vưu không có để ý Đồ Tân, mà là trực tiếp nhìn về phía Sa Nặc Nhân, đôi mắt rưng rung, một bộ dáng vẻ muốn khóc.
Mio cười nhạo, học viên lớp 1 cười nhạo, đều như dao cắt tại trong lòng Vưu.
Đồ Tân mở mắt ra, nhàn nhạt nói, "Người sỉ nhục ngươi, ngươi không có năng lực sỉ nhục trở lại, đừng trách người khác tàn nhẫn, chỉ trách ngươi quá vô dụng."
Đồ Tân nói ra những lời này không có hạ thấp giọng nói, tất cả mọi người đều nghe thấy được, học viên lớp 1 đang ồn ào nhất thời yên tĩnh lại, từng người từng người nín thở ngưng thần, không còn dám càn rỡ.
Mio cũng rất kinh ngạc, nguyên lai Đồ Tân lão sư là muốn cho hắn báo thù?
Vưu cúi đầu, nước mắt rơi xuống.
Sa Nặc Nhân từ phía sau đứng dậy, đem cậu kéo về, không hề nói gì, chỉ là không một tiếng động vỗ vỗ, để cho Vưu ngồi bên cạnh mình.
Ván thứ hai, lớp 1 chế tạo cơ giáp thắng được.
Bây giờ là mỗi bên thắng một trận, mấu chốt nhất liền ở ván thứ ba này.
"Ván thứ ba ai tới?" Damian tâm tình rất tốt, đầy mặt mỉm cười nhìn về phía An Kỳ trong góc, có ý riêng, muốn để An Kỳ ra tay, kết quả chính là toàn thắng. Đáng tiếc, An Kỳ chỉ cúi đầu uy Tường Vân Tích đang nằm trên đùi, căn bản không có để ý tới thi đấu bên này.
Damian đem ám chỉ chuyển thành công khai, "An Kỳ, trò có muốn hoạt động gân cốt một chút hay không?"
An Kỳ nghe thấy tên của chính mình, ngẩng đầu liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-de-nhat-sung-hon/1309185/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.