Đồ Tân đã đứng trước của một hồi, bọn họ không có hảo hảo chế tạo linh kiện, đều vây quanh Sa Nặc Nhân nói cái gì lục ma thảo.
Hắn cũng không có tiến vào, vẫn cứ ở bên ngoài nghe.
Sa Nặc Nhân thấy nam sinh lắc đầu, lại hỏi, "Vậy cậu muốn cái gì?"
Nam sinh im lặng nửa ngày, mới nói, "Tôi nghĩ... Cậu có thể dạy tôi chế tạo cơ giáp."
Sa Nặc Nhân sững sờ, nhìn nam sinh ngại ngùng cúi đầu xuống đất, từ cách ăn mặc của cậu tới xem, hoàn cảnh gia đình không phải là rất tốt.
"Cậu tên là gì?" Sa Nặc Nhân hỏi.
"Vưu." Nam sinh nhỏ giọng nói.
Sa Nặc Nhân chủ động duỗi tay, "Rất vui được làm quen với cậu, Vưu, về sau chúng ta có thể học tập lẫn nhau."
"Ừm." Vưu cẩn thận nắm lấy tay hắn, cao hứng nở nụ cười.
"Chúng ta cũng học hỏi lẫn nhau!"
"học hỏi lẫn nhau! Học hỏi lẫn nhau!"
Không biết ai mở đầu, cả lớp đều sôi trào lên, từng tiếng từng tiếng cười vui vẻ muốn học hỏi lẫn nhau vang lên, đều là người cùng lứa, vốn là đối với thân phận của Sa Nặc Nhân còn có chút kiếng kỵ, cho là một thiếu gia cao cao tại thượng, trải qua một hồi náo loạn như vậy, tất cả đều nháo thành một đoàn, Sa Nặc Nhân lại không có thái độ khinh người, càng là đánh đến vui vẻ.
Có người gan lớn trực tiếp hỏi, "Sa Nặc Nhân, những đồn đại đó là chuyện gì xảy ra? Tôi thấy cậu cũng không giống một cái thiếu gia "Công tử bột", cũng không phải một tên cao cao tại thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-de-nhat-sung-hon/1309171/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.