Phía bên kia rất nhanh đã nhận điện thoại, truyền đến giọng nói mạnh mẽ của Hoàng Minh: “Xin chào, ai vậy?”
“Nguyên soái bảo tôi nói với anh giúp đỡ tập đoàn Tô thị vượt qua cửa ải khó khăn này.”
Dứt lời Bạch Hổ liền cúp máy.
Hoàng Minh ở đầu kia điện thoại có chút khó hiểu, trong lòng thầm nghĩ nguyên soái là ai?
Trầm mặc một lúc, anh ta gửi tin nhắn cho người quen để hỏi thăm.
Kết quả đối phương trả lời năm chữ: “Đại nguyên soái Chu Hàn.”
Chu Hàn? Lẽ nào là anh Chu?
Hoàng Minh suy nghĩ một lúc, cuối cùng mới hiểu rõ, hẳn là anh Chu không sai được.
Sau đó anh ta cho người tìm hiểu nguy cơ mà tập đoàn Tô thị phải đối mặt, dự định tham gia vào chuyện này.
Mê muội hồ đồ, không chút tác dụng, chẳng qua là cách nhìn của người ngoài với anh ta mà thôi.
Thực tế là Hoàng Minh cố ý ngụy trang bản thân, miễn cho lại bị kẻ độc ác hãm hại.
Sở dĩ anh ta luôn giả ngốc là vì lần trước từng bị bắt cóc, suýt nữa cái mạng nhỏ cũng khó giữ.
Để có thể sống tiếp, anh ta chỉ đành giả vờ ngu ngốc, ngày nào cũng lưu luyến hộp đêm.
Có điều Hoàng Minh âm thầm động tay động chân không ít, cũng luôn canh chừng sự vận hành của tập đoàn Giang Đông.
Một nơi khác, Chu Hàn đã đưa Tô Hàm rời khỏi công ty, đi vào siêu xe.
“Chu Hàn, anh… là ai?”
Tô Hàm ngồi ở ghế lái phụ, tò mò hỏi.
Chu Hàn quay đầu nhìn cô, mỉm cười đáp: “Anh là người của em.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/229257/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.