“Điều đó là tất nhiên rồi.”
Triệu Lôi cười phơi phới gió xuân, khoe hoa vải đỏ đeo trước ngực, đang đi đến cùng ba vợ Tô Thanh Phong.
“Cháu rể của ông Tô thật sự quá giỏi đấy, cổ đông lớn của Tập đoàn Giang Đông, địa vị chỉ đứng sau chủ tịch, ở đất Hòe Châu chúng ta cũng là bá chủ một phương đấy.”
“Tôi nghe nói gần đây ông Thái còn nắm được đơn hàng lớn của Tập đoàn Thịnh Thế, còn kết giao với chủ tịch của Tập đoàn Thịnh Thế, Lưu Hác Nhân giàu nhất Hòe Châu. Có tổng giám đốc Thái ở đây, nhà họ Tô sợ gì đống hàng đó không đến tay chứ?”
“Sau này trên thương trường còn phải nhờ cháu rể của ông rồi.”
Đám người vây quanh nịnh hót ông Tô, có không ít người đến từ gia tộc lớn hơn nhà họ Tô. Ông Tô thấy vậy thì trong lòng rất đắc ý.
“Nói thế làm gì, sau này cũng là người một nhà. Ông Tô là ông vợ tôi, tất nhiên là phải dựa vào ông vợ tôi trước rồi.” Thái Đại Cường đi đến cạnh Tô Thanh Phong, cung kính cười nói.
“Tổng giám đốc Thái nói phải.”
“Tổng giám đốc Thái nói phải.”
Mọi người thấy Thái Đại Cường thì vội nâng ly tâng bốc.
Tô Thanh Phong nhìn thằng cháu rể không nhỏ hơn mình bao nhiêu, lại thấy không có gì chê cả, còn cười to hơn.
Bác hai Tô Cường đứng một bên liếc về phía cửa phòng bao một cái, vừa hay trông thấy nhà Tô Hàm chậm rì rì đi ra đến phòng khách.
“Ba, xong cả rồi, có thể cử hành lễ được rồi.” Ánh mắt Tô Cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/229244/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.