Anh ta nhấc chân đá một cước làm ông Hào ngã úp xuống đất, trở tay đoạt đi khẩu súng của đối phương.
Đồng thời nắm cổ ông Hào, hoàn toàn không để mắt đến những tinh anh mà ông Hào mang đến.
Tinh thần một đám tinh anh phút chốc khẩn trương cao độ, từng người đều cảnh giới nhìn chằm chằm vào Thanh Long.
“Thả ông Hào ra.”
“Anh không thể động vào ông Hào.”
Nhóm tinh anh kia không ngừng gào thét với Thanh Long, nhưng Thanh Long lại tăng lực trên tay.
Mà lúc Thanh Long đang muốn bóp chết ông Hào, một chiếc xe Province chạy đến.
Một loạt tiếng thắng xe vang lên, một bóng người nhanh chóng đi xuống xe, tốc độ nhanh như gió lốc, chạy thẳng đến chỗ Thanh Long.
“Hạ thủ lưu tình.” Người tới nghiêm túc quát một tiếng, là một người đàn ông đầu trọc.
Gã đánh một chưởng về phía Thanh Long đồng thời tay kia thì cướp lại ông Hào.
Chưởng kia ép đến chỗ Thanh Long mang theo cả tiếng xé gió, khí tràng trên người của người này rất mạnh, thực lực không phân cao thấp với Thanh Long.
Bạch Hổ thấy vậy muốn đi lên giúp đỡ.
Nhưng Chu Hàn lại ngăn lại: “Chậm rồi.”
Thấy Chu Hàn lên tiếng, Bạch Hổ cũng không thể làm gì khác hơn là cố nén xúc động, khó khăn đứng ở đó quan sát tình hình.
Ánh mắt của anh ta nhìn chằm chằm vào tên đàn ông đầu trọc kia, trong lòng trộm lau mồ hôi cho Thanh Long.
“Hừ.” Thanh Long khinh thường hừ lạnh một tiếng, lúc này một tay ném ông Hào về phía tên đầu trọc kia.
Mà tên đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035519/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.