Lúc trước Hách Lôi còn Hoắc gia chủ này, Hoắc gia chủ nọ, bây giờ thì ngược lại, bà trực tiếp gọi ông ta là đồ chó già nhà họ Hoắc.
Đối với sự tráo trở của Hách Lôi, Hoắc Khai Hà cảm thấy vô cùng phản cảm.
Không chỉ mỗi Hoắc Khai Hà, ngay cả Hoắc Nghệ Tinh, Hoắc Tử Kim, và những người khác ở đây đều dùng ánh mắt vô cùng quái dị nhìn về phía Hách Lôi.
Nhưng Hách Lôi lại không hề hay biết gì, bà còn muốn “tiếp tục cố gắng”.
“Hỏi đường thôi mà bà đòi tận một trăm triệu. Nếu tôi cho bà, liệu bà có nuốt trôi được không?” Hoắc Khai Hà trực tiếp làm theo ý của Chu Hàn.
Nếu Hách Lôi đã thích tiền đến thế, vậy thì cho bà tiền.
Chẳng qua sẽ không để cho bà tiêu số tiền này, mà sẽ để cho bà ăn nó.
Về phần một vạn lượng vàng kia, cũng là do Chu Hàn lấy ra nhằm tạo áp lực tâm lý cho Hách Lôi.
Chu Hàn không có khả năng thật sự để Hách Lôi ăn sạch một vạn lượng vàng kia, chỉ là hù dọa bà mà thôi.
Trong lúc Hách Lôi còn đang sững sờ, Hoắc Khai Hà lại mở miệng nói: “Tử Kim, đi lấy một trăm triệu bằng tiền mặt tới đây cho ba, trả hết nợ nần.”
Hoắc Khai Hà nói cực kỳ chính đáng, hơn nữa đám người Kỳ Tiếu Thiên, Chu Xung, Hoàng Minh cũng có mặt ở đây.
Một áp lực vô hình khiến Hách Lôi cảm thấy hoảng loạn cực kỳ, tiền và những người này đã tạo cho bà áp lực quá lớn.
“Nếu Hoắc gia chủ đã hào phóng, đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035498/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.