Ra ngoài biệt thự, Chu Hàn lên tiếng với Bạch Hổ đang ở góc tối canh giữ an toàn cho biệt thự: “Bạch Hổ, đến hẻm số tám một chuyến, con hẻm bỏ hoang.”
Mà hẻm số tám, con hẻm bỏ hoang, không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.
Thực tế, hẻm số tám là một địa giới ở Hòe Châu, con hẻm bỏ hoang, đại diện cho một nơi đặc biệt.
Cũng khó trách Chu Hàn cho người phong tỏa thành phố cũng không tìm thấy tung tích cha con Thái lão gia.
Hóa ra cha con Thái lão gia bị người của Hoắc Tử Kim giấu ở địa giới bí mật này.
Một nơi như vậy, chính là ranh giới màu xám.
Nơi mà mặt trời có thể chiếu sáng, hoàn toàn sẽ không có bóng dáng của những chỗ như thế.
“Tuân lệnh.” Sau khi truyền đến giọng nói Bạch Hổ, một bóng người lập tức xuất hiện, bóng người nhảy lên, nhanh chóng biến mất.
Nửa tiếng sau, trên một ngọn núi hoang vắng, lưng chừng núi xuất hiện một bóng dáng.
Người này không phải ai khác, chính là Bạch Hổ.
Bạch Hổ đi đến trước một ngôi mộ trống, liên tiếp đạp mấy cái, lập tức đá văng cả ngôi mộ.
Sau khi ngôi mộ bị đá nát, chỉ thấy quan tài màu đen xuất hiện trước mặt.
Mà trên quan tài có vô số lỗ nhỏ, nhìn dáng vẻ này, người bị nhốt trong quan tài thông qua những lỗ nhỏ này để hô hấp.
“Ha.” Bạch Hổ trầm giọng kêu một tiếng, đập một cái lên quan tài.
Sau tiếng “rắc” vang lên, quan tài lập tức nổ thành bột phấn, tình hình bên trong nhanh chóng lọt vào mắt Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035481/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.