Cũng chính vì thế, sau khi Thái lão gia tỉnh lại định giả điên giả dại khẳng định con trai mình hại mình.
Như vậy sẽ không đánh rắn động cỏ, có thể lừa gạt kẻ đã ra tay trong bóng tối kia.
Đến lúc đó, Thái lão gia sẽ lặng lẽ tham gia ván cờ này, chỉ điểm con trai mình ra trận.
Sau khi bắt được kẻ kia, ông phải dằn vặt gã đó một trận.
Mà Thái lão gia lại tin tưởng Thái Đại Cường không hại mình một cách chắc chắn như thế.
Có hai nguyên nhân, đầu tiên người gặp ông trước khi xảy ra chuyện không phải “con trai thật” của ông.
Nói cách khác, đã có người ngụy trang thành Thái Đại Cường đến hại ông. Nhưng không hề thẳng tay hành động, chứng minh người đó muốn đổ oan cho Thái Đại Cường.
Còn nguyên nhân khác, tự nhiên ông căn cứ vào kinh nghiệm giang hồ bao nhiêu năm, thường người đầu tiên được nhắc đến cũng chưa chắc là người muốn hại mình.
Thái lão gia gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng, trải qua biết bao nhiêu sóng gió cuộc đời, lại đến cái tuổi hiện tại thì sớm đã thành tinh.
Mà Thái Đại Cường lại không hiểu nỗi khổ của Thái lão gia, gã chỉ nghĩ cha mình giận quá nói linh tinh mà thôi.
Thực tế Thái lão gia lại chơi chiêu khổ nhục kế để từ đó mò ra cái đuôi của kẻ trong bóng tối kia.
“Cha, cha nghe con giải thích. Con làm sao có thể…” Không đợi Thái Đại Cường nói xong.
Thái lão gia lấy chiếc gối ném thẳng mặt Thái Đại Cường, giận giữ quát tháo: “Cút khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035476/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.