“Ông xứng sao?” Hoàng Minh hung hăng giẫm lên đầu Thái Đại Cường, thiếu chút nữa giẫm chết ông ta.
Một tiếng “lạch cạch” vang lên, đầu của Thái Đại Cường đã tiếp xúc thân mặt với nền đất.
Ông ta đụng rất mạnh, trong đầu toàn tiếng “vo ve”.
Ngay khi tinh thần Thái Đại Cường rối loạn, Hoàng Minh giương cao dao quân đội, đâm xuống ngay đầu Thái Đại Cường.
“Không.” Thái Đại Cường liều mạng gào thét: “Không được giết tôi.”
Mắt thấy con dao sắp đâm xuống, vào thời khắc mấu chốt, một giọng nói truyền từ ngoài cửa vào: “Lão Thái, tôi tới rồi.”
Người chưa đến, giọng nói đã đến trước.
Chỉ thấy một cô gái yêu mị đi vào bên trong linh đường, đi theo phía sau cô ta là mấy chục tên vệ sĩ.
“Tôi nói có chuyện gì gấp sao? Tại sao phải hẹn ở chỗ này…”
Còn chưa nói xong câu, cô gái miễn cưỡng dừng lại.
Cô ta nhìn toàn trường, tuy rằng mũi dao trong tay Hoàng Minh cách Thái Đại Cường không tới hai cm.
Nhưng ánh mắt của cô gái kia lại rơi trên người Chu Hàn, giống như tình cảnh khiếp sợ kia, còn kém hơn sự rung động mà Chu Hàn mang đến cho cô ta vậy.
“Chu Nguyên soái, vẫn khỏe chứ.” Cô ta dừng lại một chút, hồi lâu mới nói ra một câu.
Giờ phút này cô ta miệng khô lưỡi khô, ngay cả mở miệng nói chuyện cũng có chút khó khăn.
Người tới không ai khác, chính là thiên kim của Hoắc gia Cảng Thành, Hoắc Tử Kim.
Đột nhiên Hoàng Minh dừng con dao trong tay lại, anh ta đứng thẳng người, cũng không nghĩ muốn mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035469/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.