Cả một ngày Chu Hàn vẫn chưa ăn gì, thế nhưng trông vẫn như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Cần biết rằng trước đây lúc anh chấp hành nhiệm vụ, có lúc liên tiếp một tuần chẳng có giọt nước nào vào miệng.
Nhưng cũng chẳng sao cả, còn phá luôn hào phòng ngự của phe địch.
Ý chí sắt thép của anh trước giờ chưa bao giờ từng bị chuyện đói khát hạ gục.
Mười giờ tối, Tô Hàm cũng xem như là hồi phục được tương đối, có thể mở miệng nói chuyện rồi.
“Chu Hàn, anh đi ăn chút đồ đi.” Tô Hàm rất quan tâm nói với Chu Hàn.
Nhưng Chu Hàn lại lắc lắc đầu, nhếch môi nói: “Không đói.”
Khi nãy lúc mà Tiết Minh Dương nhắc Chu Hàm ăn cơm, Tô Hàm vừa mới ăn xong còn chưa đi ngủ, vì vậy cô đương nhiên biết rõ cả ngày nay Chu Hàm vẫn chưa ăn uống gì cả.
Nhìn thấy Tô Hàm vẫn đang khuyên mình, Chu Hàn bắt đầu đổi chủ đề.
Nhìn thấy Chu Hàn vẫn chưa có lòng dạ ăn cơm, Tô Hàm thở hắt ra một hơi, sau đó cũng đành cho qua.
Lúc cô đang trầm tư suy nghĩ, bỗng hỏi đến chuyện hồi sáng Hách Lôi và Tô Khánh Đông cãi nhau chuyện gì.
Chu Hàn cũng không nói chuyện bê bối của Hách Lôi với Tô Tam Cô ra làm gì, để Tô Hàm khỏi lo lắng. Anh ta chỉ nói đại là không chuyện gì cả, khiến cho Tô Hàm yên tâm đôi chút.
Lúc Chu Hàm định lên giường ngủ chung với Tô Hàm, bên ngoài bỗng vọng đến một âm thanh tiếng ồn ào tranh chấp.
Chu Hàn đột nhiên chau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035464/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.