TôTam Cô trào phúng một câu, tuy rằng trên mặt ra vẻ khinh thường.
Nhưng không che dấu được vẻ hâm mộ và tham lam sâu trong đáy mắt bà ta.
Chu Hàn liếc mắt một cái đã nhìn ra Tô Tam Cô này không thích hợp, nhưng Hách Lôi không nhận ra được có gì khác thường.
Bà tung ta tung tăng chạy qua, đi về đám quý phụ nhân mở miệng giới thiệu: “Nhà được thiết kế theo phong cách Âu, cửa sổ pha lê được nhập khẩu đó. Còn có sàn nhà này, mọi người nhìn sàn nhà đỏ và trắng này xem…”
Kỳ thật Hách Lôi không hiểu cái gì cả, hoàn toàn là nói nhảm.
Hiển nhiên mấy người Tô Tam Cô cũng nhìn ra Hách Lôi không hiểu biết. Tuy rằng ngoài miệng không nói gì thêm nhưng biểu cảm trên gương mặt đã chứng tỏ hết tất cả.
Hách Lôi căn bản không biết mọi người nghĩ bà ra sao, vẫn lải nhải mà nói không nghỉ.
Mà mọi người Tô Tam Cô nhẫn nại tính tình nghe bà bịa chuyện. Sau khi Hách Lôi giới thiệu biệt thự xong, một vị phu nhân ở phía sau Tô Tam Cô thình lình chễ giễu.
“Hách Lôi, lời bà nói và trên thực tế hoàn toàn không giống nhau.” Trên mặt bà ta treo một nụ cười nhạt, hiển nhiên là người gặp qua việc lớn.
Hách Lôi nghe vậy mặt già lập tức đỏ lên, hiển nhiên bà không nhịn được hiện lên trên mặt.
Nhưng một câu tiếp theo của đối phương lại khiến Hách Lôi vô cùng vui vẻ.
“Theo lời nói của bà, tuy rằng không thực tế nhưng thực tế những linh kiện này, bảy tám phần gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035452/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.