Dữ dằn ngẩng phắt đầu lườm cái tên khốn nào đó, lúc này Shinichi mới phát giác đối phương vẫn cứ đang nhìn chằm chằm cậu, chưa hết, cái chỗ đã có vẻ mềm yếu đi hình như đang khấp khởi dấu hiệu chuẩn bị trở lại trạng thái “bừng bừng”.
Shinichi cuống cuồng kéo quần lên, mồm miệng túa lua, “Không được! Không được! Không thể thêm lần nữa!”
“Tôi đưa cậu về nhà.” Akinobu thong thả chỉnh trang lại quần áo.
“Cậu muốn đưa tôi về nhà thật?” Shinichi loạng choạng bước ra cửa, từ phần eo trở xuống cứ bủn rủn không thôi.
“Chứ không cậu còn định đi đâu?” Akinobu tựa người cạnh cửa nhìn cậu, mồ hôi lấm tấm nơi thái dương dưới ánh chiều tà càng thêm phần mỹ lệ khiến người không sao chớp nổi mi mắt.
Shinichi cáu kỉnh đạp con Porsche của y, sơ ý đụng đến chỗ đau, thành ra cậu lại càng thêm tức tối, quát tháo ầm ầm, “Lái xe đi mau lên!”
Đối phương ung ung dung dung tới gần, mở cửa xe, “Ngồi ở ghế trước đi.”
“Họa điên mới ngồi cùng với cậu.” Shinichi nhoài người mở cửa xe sau, cơn đau dấy từ thân dưới khiến mặt mũi cậu rúm ró hết cả lại.
“Nếu hôm nay cậu đừng gợi cảm như vậy, có khi tôi đã bỏ qua.” Akinobu trả lời cứ như thể lý lẽ của y chính đáng cực kỳ ấy.
“Suốt hai mươi hai năm trời tôi sống đến giờ, hôm nay là cái ngày đầu tiên được người ta khen gợi cảm nhiều đến thế đấy!” Chân đùi liên tục run lẩy bẩy nhưng Shinichi lại muốn cười khẩy.
Chung quy xe vẫn về trước biệt thư Eva, ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-bong-toi/1264853/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.