Chương trước
Chương sau
Phiến khổ hàn chi địa này băng thiên tuyết địa, rét lạnh cực hạn, là nguyên nhân chủ yếu đưa đến việc ít có người tiến vào nơi này, mà trong Tuyết sơn có Thiên Địa Huyền Hoàng quả trong truyền thuyết cùng với kỳ trân dị bảo khác cho tới bây giờ cũng là chưa từng bị người lấy đi, đây chỉ sợ là công lao của những sinh mệnh khí tức này rồi.

Trong tay Thần Dạ có tam đại thần vật, thủ đoạn của bản thân không thể nói là không kinh nhân, Trạc Ly chính là thần thú, bản thể cực kỳ cường hãn, hai người như vậy nhưng ở dưới sự bao phủ của sinh mệnh khí tức cũng là lộ ra vẻ hết sức chật vật.

Nếu đổi lại là những người khác, mặc dù tu vi ở trên bọn hắn, thủ đoạn đồng dạng không kém, cũng là khó có thể ở trong sơn mạch này nghỉ ngơi thời gian quá lâu, nếu muốn thành công leo lên đỉnh núi cũng không phải là dễ dàng như vậy.

Ở chỗ này đã không còn liên quan đến tu vi.

Những khí tức sinh mệnh này, hoặc là nói vật kia tản mát ra khí tức sinh mệnh phảng phất đã là có linh trí vượt qua nhân loại, chỉ cần ở trong Tuyết sơn này đều sẽ bị nó cảm ứng được, do đó...

Người có tu vi càng là cao thâm, khí tức sinh mệnh bao phủ liền càng phát ra mãnh liệt, nói cách khác, áp lực có thể cảm nhận được càng thêm cường đại.

Vì vậy ở chỗ này cũng không phải là người có tu vi cao thâm liền có thể đủ không nhìn tới áp lực nơi này, ngược lại, áp lực phải thừa nhận cùng những người khác là giống nhau.

Ở trong phương sơn mạch này, áp lực mà mỗi người phải thừa nhận đến là chia đều, không nói đến tu vi cao thấp, chính là như vậy, Tuyết sơn chi địa mới lộ ra vẻ càng thêm đáng sợ.

Nếu như không phải như thế mà nói, phiến khổ hàn chi địa này mặc dù băng hàn vô cùng, áp lực trong Tuyết sơn bởi vì sinh mệnh khí tức mà biến thành rất đáng sợ, nhưng cũng sẽ không để cho những kỳ trân dị bảo kia ở chỗ này còn sinh tồn tốt được.

Từng người đến chỗ này đều là phải dựa vào nghị lực của chính mình cùng với thủ đoạn vốn có mới có thể từng bước đi qua sơn mạch.

Nếu như nghị lực hơi yếu một chút, hoặc là thủ đoạn không đáng sợ, như vậy áp lực của khí tức sinh mệnh đầy trời mà đến liền là có thể để cho người ta vạn bất đắc dĩ chỉ có thể nhìn mà phải rời đi.

Nếu không mà nó, muốn mạnh mẽ ở trong Tuyết sơn tiếp tục đi lại, phải đối mặt liền là tử thần phủ xuống.

Mà một khi tử thần xuất hiện, ngươi coi như là muốn đi đều chưa hẳn là có thể đi được.

Đây mới là chỗ đáng sợ nhất trong Tuyết sơn.

Một đường đi đến, lúc này ước chừng mới ở giữa sườn núi, ngoại trừ Tử Huyên hưởng thụ được không ít chỗ tốt ra, Thần Dạ cùng Trạc Ly chính là nơm nớp lo sợ, lực lượng của Cổ Đế điện mặc dù thiên hạ vô song, giống như trước là khó có thể bảo hộ chu toàn cho Thần Dạ cùng Trạc Ly.

- Thần Dạ, Trạc Ly tiền bối, các ngươi trước xuống núi đi, một mình ta đi tới là được rồi.

Tử Huyên cũng là cảm ứng được tình huống của hai người, ngay sau đó lên tiếng nói.

Khí tức sinh mệnh khổng lồ đang liên tục không ngừng bị hấp thu vào trong thân thể, Tử Huyên có thể rõ ràng cảm ứng được biến hóa sinh ra của tự thân hiện tại, nhưng cũng là như vậy nàng mới so sánh với Thần Dạ cùng Trạc Ly càng có thể nhận thấy đáng sợ của nơi này.

Mặc dù Tử Huyên cũng không lo lắng lấy thủ đoạn của Thần Dạ cùng Trạc Ly, chỉ cần mạnh mẽ kiên trì có lẽ có thể trèo lên trên đỉnh núi, nhưng ai có thể bảo đảm ở trong quá trình này sẽ không phát sinh những biến cố khác.

Huống chi nếu đến đỉnh núi, nhìn thấy Thiên Địa Huyền Hoàng quả trong truyền thuyết kia, nso có thể bao phủ một phương viên đáng sợ như vậy, bản thể của nó há không phải càng để cho người ta động dung.

Hiện tại ba người chỉ là lên núi, cảm nhận mới chỉ là những thứ áp lực này, mặc dù nguy hiểm nhưng cũng chưa chắc đã trí mạng.

Nhưng đến đỉnh núi, muốn lấy Thiên Địa Huyền Hoàng quả kia, nó có lẽ cũng không đơn giản chỉ như vậy mà thôi.

Cho đến lúc này vốn đang ở dưới áp chế của sinh mệnh khí tức, Thần Dạ cùng Trạc Ly đã nguy hiểm không dứt còn phải đối mặt với bản thân Thiên Địa Huyền Hoàng quả, loại trình độ nguy hiểm này Tử Huyên không dám nghĩ đến.

Chính nàng liền sẽ không có chuyện quá lớn, nguy cơ đầy trời này đối với nàng mà nói chính là bổ dược tuyệt hảo, nàng đều cảm thấy còn chưa đủ dùng, như thế nào lại để ý những thứ này.

Thần Dạ cười một tiếng, nói:

- Đừng lo lắng cho ta...

- Ta cũng sẽ không có chuyện gì, Minh chủ xin yên tâm!

Trạc Ly cũng là nói ngay sau đó.

- Trạc Ly tiền bối!

Thần Dạ là nhất định phải phụng bồi, Tử Huyên biết bất kể nói như thế nào hắn cũng sẽ không rời đi, Trạc Ly liền không tất phải đi theo mạo hiểm với hai bọn họ rồi, Thiên Địa Huyền Hoàng quả tuy rất thần kỳ nhưng cũng không phải là tùy tiện người nào đều có thể nhìn thấy.

- Minh chủ, hãy nghe ta nói!

Trạc Ly cười một tiếng, rồi sau đó nghiêm mặt nói:

- Thời điểm ta mới ra đời, Kỳ Lân nhất tộc đã sớm sa sút, ta cũng chưa bao giờ ở chỗ của tộc nhân sinh tồn qua, càng không biết ở trên thế gian này còn có tộc nhân tồn tại hay không, cho nên từ đó về sau, trách nhiệm khôi phục Kỳ Lân nhất tộc liền đặt ở trên người của ta.

- Song, không biết có phải hay không là áp lực quá lớn, hoặc là tính cách từ khi sinh ra đã như vậy đưa đến ta giống như bây giờ cũng không có đem hi vọng để ở trên người của mình, chính là cái nguyên nhân này mới bị vây ở nhất tuyến thiên đã gần ngàn năm.

Trạc Ly trầm trầm nói:

- Cùng công tử và Trường Tôn cô nương gặp nhau, sau khi rời đi nhất tuyến thiên, thấy đủ loại của các ngươi mới để cho ta hiểu được mọi việc đều không thể dựa vào người khác, áp lực càng lớn, đổi lại là động lực càng thêm khẩn cấp, mà nay ta đây cũng cần loại áp lực này để bức bách tiềm lực tự thân, nếu không mà nói, cho dù một ngày kia công tử cùng Minh chủ có thể giúp ta lại một lần nữa để cho Kỳ Lân nhất tộc ngạo nghễ trong thiên địa này, nhưng đây không phải là cố gắng của ta, ta cũng không cách nào đem vinh quang này tiếp tục thủ hộ được.

- Minh chủ, những năm này biến hóa của ta, ngươi cũng là để ở trong mắt, nếu như không phải là ta lĩnh ngộ ra đạo lý này, mặc dù thân thể của ta là thần thú, thiên phú không kém, hôm nay cũng không thể có được thành tựu như hôm nay, càng thêm không thể nào ở trong khoảng thời gian ngắn có thể để cho ta cảm ứng được huyết mạch tự thân có chỗ bất đồng.

Trạc Ly từng nói qua, ít nhất cần cao thủ Thiên Huyền đỉnh phong mới có thể trợ giúp hắn kích hoạt huyết mạch tự thân, nhưng mà nếu như chính hắn không có tu vi cùng nghị lực đầy đủ, căn bản là không chịu nổi lực lượng trợ giúp từ bên ngoài.

Lực lượng từ bên ngoài mà đến thủy chung là ngoại lực, cho dù miễn phí cấp cho ngươi, ngươi cũng cần phải có dũng khí cường đại để tiếp nhận lấy cỗ lực lượng này, nước trong biển rộng vĩnh viễn đều không cách nào quán chú vào bên trong bình nhỏ, chỉ có biển rộng có diện tích đồng dạng mới có thể tiếp thụ lấy số lượng nước biển khổng lồ như vậy
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.