Chương trước
Chương sau
Tà Cuồng tuyệt không nghĩ đến hiện tại liền chết, hơn nữa còn là hôi phi yên diệt, trọn đời biến mất.

- Bị Thiên Địa Hồng Hoang tháp trấn áp thời gian năm ngày rồi, xem ra ngươi vẫn là không thành thật.

Thần Dạ lành lạnh cười một tiếng, tâm niệm vừa động, một đoàn bạch sắc hỏa diễm từ trong tháp không có dấu hiệu nào mà dữ dội lướt ra, một trận tiếng kêu thê lương nhất thời từ trong miệng Tà Cuồng phát ra.

Dưới bao phủ của hỏa diễm như thế, mắt thường có thể thấy được thân ảnh của Tà Cuồng càng thêm hư ảo, phảng phất tùy thời đều muốn tiêu tan.

- Đừng đốt, đừng đốt....

Đám người Ngao Thiên, Thành Tự Tại ở một bên không khỏi ánh mắt hơi đổi, có thẻ đạt tới độ cao Thiên Huyền đủ để chứng minh tâm tính của Tà Cuồng không phải tầm thường, những người bọn họ cũng giống như thế.

Hành hạ bình thường cho tới nguy cơ sinh tử cũng khó để cho bọn họ có chút thỏa hiệp cùng buông tha cho, nếu không mà nói, tâm tính không đủ cường đại, lại có thể nào ở trên con đường võ đạo xông qua một quan lại một ải có nguy cơ mãnh liệt.

Nhưng Tà Cuồng hiện tại lại là không chịu nổi như thế, có thể nghĩ được đồ vật tên là Thiên Địa Hồng Hoang tháp này ở trong tay Thần Dạ là đáng sợ bực nào.

- Nếu muốn chịu khổ ít một chút, hoặc là không đến nỗi hồn phách tiêu tnas, tốt nhất là trả lời tất cả vấn đề của ta, nếu không mà nói....

Thần Dạ lạnh lùng cười một tiếng, trong nụ cười có một chút ý vị không hiểu, theo tu vi của hắn tăng tiến, uy lực của Thiên Địa Hồng Hoang tháp tựa hồ cũng càng ngày càng trở nên cường hãn.

Bởi vì ngay cả chính hắn cũng không có nghĩ đến, thời gian năm ngày mà thôi lại đem cao thủ Thiên Huyền tam trọng làm thành chật vật như thế, hơn nữa đối với tâm hỏa kia lại kiêng kỵ cùng sợ hãi như vậy.

Ban đầu Thiên Đao từng nói qua, Thiên Địa Hồng Hoang tháp ở trong tay Thần Dạ cũng không phải là bản tôn, bất quá là một đạo phân thân mà thôi, mà phân thân liền đã cường đại như vậy, thật không biết Thiên Địa Hồng Hoang tháp chân chính, uy lực lại sẽ đáng sợ như thế nào.

Hôm nay đích xác là không có quá nhiều thời gian, nếu không mà nói, Thần Dạ thật muốn mượn lấy tôn thiết tháp trong tay này đi tìm Thiên Địa Hồng Hoang tháp chân chính.

Nếu hư có thể tìm được mà nói, nghĩ đến, có Thiên Địa Hồng Hoang tháp chân chính nơi tay, thực lực mà hắn có thể phát huy ra nhất định sẽ càng thêm kinh khủng, cho đến lúc này, cho dù là đối mặt với Tà Đế điện chắc hẳn cũng sẽ đầy đủ hơn nhiều.

Im lặng trong chốc lát, Thần Dạ mạnh mẽ đè xuống những suy nghĩ trong lòng này, mắt thấy Tà Cuồng cũng thành thật trở lại, cho nên đi thẳng vào vấn đề mà hỏi:

- Ta muốn biết, các ngươi chiếm cứ truyền thừa chi địa của Bạch Đế, đến tột cùng là đang đánh cái chủ ý gì?

- Hắc hắc!

Tà Cuồng mới vừa thành thật trở lại, nghe được câu hỏi của Thần Dạ, hắn quái thanh cười nói:

- Nếu như ngươi muốn biết, sao không tự mình đi xem một chút?

- Hãy bớt sàm ngôn đi!

Thanh âm của Thần Dạ run lên, ở bên trong Thiên Địa Hồng Hoang tháp, tâm hỏa lần nữa dữ dội tuôn ra.

- Đừng, đừng, ta nói!

Tà Cuồng vội vàng quát lên, sau khi nhìn thấy tâm hỏa tiêu tán, hắn mới lên tiếng:

- Thần Dạ, ngươi liền tin tưởng ta như vậy, không sợ ta lừa ngươi sao?

- Có phải là nói thật hay không, ta tự sẽ phân biệt được, không cần ngươi đến quan tâm, hơn nữa ta sẽ có phương pháp tốt hơn để phân biệt lời nói của ngươi đến tột cùng là thật hay giả.

Thần Dạ lạnh giọng nói:

- Đến lúc đó ngươi sẽ không có bất kỳ khoan nhượng nào!

Thân hình của Tà Cuồng run lên, mặc dù đã là thân thể hồn phách, nhưng vẫn là thấy lạnh cả người, liền là nói ngay sau đó:

- Chiếm cứ truyền thừa chi địa của Bạch Đế kỳ thật rất đơn giản, chỉ lafvif đạt được truyền thừa của Bạch Đế, chỉ là trong lòng chúng ta cũng rõ ràng, không dễ dàng làm được như vậy, nếu không hiện tại Đế, Mộc lưỡng tộc đã có chuẩn bị, cao thủ của Tà Đế điện ta đều bị kềm hãm rồi...

- Là đều bị kềm hãm rồi, hay là chỉ có một phần?

Thần Dạ lạnh lùng hỏi.

Đây mới là trọng yếu nhất, thực lực chân thực của Tà Đế điện đến cùng là như thế nào, hôm nay thế gian còn không có một người biết, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.

Nếu như ngay cả thực lực chân chính của Tà Đế điện đều không thể phán đoán được, bất kỳ hành động nào nhắm vào Tà Đế điện đều sẽ thất bại, mà cái giá của thất bại sẽ là vô số tính mạng của thương sinh.

- Cái này....

Tà Cuồng không khỏi trở nên chần chờ, ấp úng hồi lâu cũng không nói ra được một chữ.

Nhìn thấy như vậy, trong lòng đám người Thần Dạ cùng Tử Huyên đã có một cái đáp án chừng mực rồi, Dạ Minh, coogj thêm Đế, Mộc hai tộc, thực lực hiện tại tuyệt đối không phải là đối thủ của Tà Đế điện.

Mọi người không khỏi hít vào một hơi, mặc dù sớm đã có đoán trước, Tà Đế điện vô cùng cường đại, nhưng tam đại thế lực liên thủ cũng còn không cách nào chân chính kiềm chế Tà Đế điện, phần cường đại này để cho nội tâm người ta vô cùng trầm trọng.

- Tà Cuồng, ngươi hẳn là rất rõ ràng, lực lượng của Tà Đế điện đến cùng là mạnh như thế nào đi?

Thần Dạ lại hỏi.

Tà Cuồng biến sắc, im lặng trong chốc lát, có lẽ thật sự là bị tâm hỏa của Thiên Địa Hồng Hoang tháp đốt cho sợ, có lẽ là lo lắng hồn phi phách tán, hắn nghĩ cũng không nghĩ liền hồi đáp:

- Thần Dạ, ta không dối gạt ngươi, lần này chúng ta xuất ra ngũ đại Thiên Huyền cao thủ, người tương tự như chúng ta, số lượng cụ thể có bao nhiêu thì ta cũng không biết, hơn nữa chúng ta, bao gồm Tà Thiên ở bên trong, ở trong đám cao thủ Thiên Huyền của Tà Đế điện, địa vị cũng không phải hết sức hiển hách, những tuyệt đỉnh cao thủ chân chính kia không phải là ta có thể hiểu rõ.

Lời nói vừa ra, đám người Thần Dạ nhìn chằm chằm vào thân ảnh hư ảo kia của Tà Cuông,f phảng phất là muốn đem hắn phân giải.

Lời của Tà Cuồng không thể nghi ngờ là để cho đám người Thần Dạ mang đến rung động quá lớn.

Cảnh giới Thiên Huyền tam trọng có lẽ ở Tà Đế điện chỉ là bình thường, nhưng cảnh giới Thiên Huyền lục trọng của Tà Thiên kia lại cũng chỉ là bình thường, như vậy loại cao thủ như thế nào ở trong Tà Đế điện mới thật sự là trọng yếu.

Mà lấy tu vi cùng thực lực của Tà Cuồng lại còn không rõ ràng lắm số lượng cao thủ Thiên Huyền của Tà Đế điện cụ thể là bao nhiêu.

Bị mọi người gắt gao ngó chừng, Tà Cuồng cười hắc hắc nói:

- Nếu như các ngươi cho lời nói của ta là giả, ta đây cũng không thể nói gì hơn, bất quá Thần Dạ, Ngao Thiên, khuyên các ngươi một câu, cường đại của Tà Đế điện ở trên xa tưởng tượng của các ngươi, cho nên thức thời một chút, thả ta ra, giao ra đồ vật mà Tà Đế điện muốn, tương lai chỉ cần các ngươi muốn đầu hàng, có lẽ sẽ bỏ qua cho các ngươi một mạng.

- Ồn ào!

Thần Dạ cong ngón tay búng ra, tâm hỏa vô thanh vô tức nhanh chóng hiện ra, dưới bạch sắc hỏa diễm, thân ảnh hư ảo kia của Tà Cuồng không ngừng bị vặn vẹo, Thần Dạ không có chút thương hại nhìn hắn, mặt không chút thay đổi lại hỏi:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.