Ở trung tâm của bạo tạc này, Hải Huyền Thanh như cũ vẫn duy trì tư thế trước đó, mặc dù đã thành công đem Tà Cuồng vây ở bên trong, nhưng hắn vẫn đang kiên trì, bởi vì Hải Huyền Thanh biết sự cường đại của Tà Cuồng.
Cho đến lúc Hải Huyền Thanh không cách nào kiên trì, cả người giống như là diêu đứt dây mà tật tốc rút lui, thanh âm nổ mạnh liên miên không dứt kia mới bắt đầu chậm rãi tiêu tán.
Khi hỗn loạn bị cuồng phong thổi đi, một đạo thân ảnh chật vật cũng là từ trong đó từ từ hiện ra.
- Thiên Đao, Cổ Đế điện, Thiên Địa Hồng Hoang tháp!
Vừa thấy được đạo thân ảnh kia, vẻ mặt suy yếu của Thần Dạ lập tức lại hiện lên xu thế dữ tợn, trên bầu trời, ba đạo quang mang phá không mà ra, sau sát na xuất hiện ở trên đỉnh đầu Tà Cuồng.
- Ông!
Ngũ thải quang hoa của Thiên Địa Hồng Hoang tháp cùng tử sắc quang mang của Cổ Đế điện trước một bước đem thân ảnh kia bao phủ mà vào, chợt Thiên Đao mang theo lực lượng bá đạo không thể địch nổi từ trên chín tầng trời nổi giận chém xuống.
- Hỗn trướng!
Dưới bao phủ của Cổ Đế điện cùng Thiên Địa Hồng Hoang tháp, thanh âm quát lên của Tà Cuồng như cũ là có mấy phần trung khí, trình độ đáng sợ của cao thủ Thiên Huyền tam trọng làm cho người ta khiếp sợ dị thường.
Bất quá mặc dù còn có sức phản kháng, Tà Cuồng ở dưới công kích của tam đại thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quan/3285172/chuong-1297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.