Chương trước
Chương sau
Vô luận như thế nào, cũng không thể để Tử Huyên tỷ tỷ gặp chuyện không may, tuy rằng không rõ ràng lắm phải làm thế nào mới giúp được Tử Huyên tỷ tỷ, nhưng nghĩ đến, bản thân cường đại, có lẽ có thể giải quyết được rất nhiều chuyện.

Trường Tôn Nhiên lại cười nói:

- Ta đúng là có ý này, Thần Dạ có thể không yêu chúng ta, nhưng chúng ta, lại không thể nhìn hắn kiếp này vượt qua trong thống khổ được

- Đúng vậy a, vừa nghĩ tới tương lai Thần Dạ, Tử Huyên nếu gặp không may hắn sẽ sống không bằng chết, lòng ta liền như bị vạn kim đâm vào.

U Nhi nhướng mày, nói:

- Trường Tôn cô nương, vẫn quy củ cũ, chuyện bên ngoài, do ngươi đến quyết đoán, ta và sư muội tiếp tục bế quan, đã đến cảnh giới Thánh Huyền, ta cũng nên thử xem có thể luyện hóa được một đạo Thiên Đạo chi lực mà sư phó lưu lại không.

Nghe được chuyện đó, Trường Tôn Nhiên và Huyền Lăng đồng thời cả kinh:

- Ngươi không nên làm loạn, Thiên Đạo chi lực kia không phải nói sau khi đạt đến cảnh giới Thiên Huyền mới có thể bắt đầu thử luyện hóa sao. . . .

- Các ngươi yên tâm, ta sao lấy chuyện này ra đùa được.

U Nhi cười nhạt một tiếng, đột nhiên chau mày, nhìn về một hướng, một hồi lâu sau liền mừng rỡ nói:

- Truyền thừa của Bạch Đế tiền bối đã mở ra, các ngươi có hứng thú đi xem không?

Trên phía chân trời, Thần Dạ và Trạc Ly dưới sự dẫn dắtcủa Tử Huyên hướng tới chỗ Phong Tam Nương nhanh như thiểm điện.

Mặc dù là Tử Huyên cũng không nghĩ đến, mới chỉ hơn một năm thôi, biến hóa của Phong Tam Nương lại lớn như thế, vạn dặm chi địa, vậy mà đều bị bao phủ vào trong.

Có cao thủ Thiên Huyền gia nhập cũng đủ để nói rõ, động tĩnh mà Phong Tam Nương gây ra thật sự quá lớn.

Thần Dạ ngược lại không lo lắng vì vậy mà mình và Dạ Minh chọc phải đại phiền toái, tôn chỉ của Dạ Minh chính là bất cứ người nào trong Dạ Minh, mặc kệ ngươi ở bên ngoài xông ra chuyện gì, chỉ cần không phải giết người cướp của, sau khi trở lại Dạ Minh, vô luận địch nhân cường đại bao nhiêu, Dạ Minh đều sẽ chịu trách nhiệm cho ngươi.

Đây là quy củ mà Tử Huyên và Trường Tôn Nhiên cùng định ra, muốn cho mỗi người đều xem Dạ Minh là nhà, như vậy Dạ Minh mới có không gian phát triển vô hạn, người phản bội nhà dù sao cũng rất ít.

Phong Tam Nương tuy rằng không gia nhập Dạ Minh, nhưng nàng chính là người trong Dạ Minh.

Cho nên, cho dù Phong Tam Nương quấy loạn cả Thiên Địa này, Thần Dạ cũng đều vì nàng chịu trách nhiệm, bọn họ là bằng hữu.

Thần Dạ lo lắng chính là, hiện giờ cũng đã có cao thủ Thiên Huyền xuất hiện ở chỗ đó, quỷ khí kia vô khổng bất nhập, khiến cho những nơi đi qua, đều thành tử địa, uy lực như thế, tuyệt đối sẽ không có người nào nguyện ý để những quỷ khí kia lan tràn cả.

Thiên Huyền chi uy, Thần Dạ đã tự mình lĩnh giáo qua, nếu cao thủ Thiên Huyền kia toàn lực thì Phong Tam Nương và La Linh sẽ rất nguy hiểm.

Ngoài cái này ra, Thần Dạ càng lo lắng cho bản thân Phong Tam Nương.

Phong Tam Nương và La Linh cũng không phải người ngu xuẩn sao lại không biết, làm như vậy, sẽ dẫn tới vô số cao thủ khắp toàn bộ Trung Vực tiến đến vây quét chứ, dù sao, đây chính là đang tai họa Thiên Địa, tựu như Tà Đế Điện năm đó vậy, sẽ không một ai dễ dàng tha thứ cả.

Phong Tam Nương cũng biết, tuy nhiên vẫn làm ra cử động như vậy, cái đó đã nói lên, rất có thể, ngay cả bản thân Phong Tam Nương cũng không thể khống chế tình trạng của mình hiện giờ đây mới là đáng sợ nhất.

- Thần Dạ, đừng có gấp, Phong cô nương không có việc gì đâu.

Tử Huyên nhẹ giọng an ủi, nàng có thể cảm ứng được trong lòng Thần Dạ hiện hiện đang rất lo lắng.

Nghe vậy, Thần Dạ cười khổ, những lời này, có lẽ ngay cả bản thân Tử Huyên cũng sẽ không tin, sao lại khiến người khác tin được.

Phong Tam Nương nếu có chuyện có lẽ thật sự khó mà nói, Quỷ Chân Nhân có lẽ đã sớm ngờ được loại tình huống này, chắc hẳn, cũng để lại cho Phong Tam Nương đủ loại thủ đoạn để bảo vệ tánh mạng

Nhưng, ở bên người Phong Tam Nương b còn có một người, đó chính là La Linh.

Vô luận quan hệ giữa hai nguời có tốt bao nhiêu, nếu như Phong Tam Nương hiện giờ rơi vào trạng thái không thể khống chế, như vậy nguy hiểm của La Linh sẽ không ít hơn Phong Tam Nương chút nào.

- Tử Huyên, còn cần bao lâu mới có thể đến nơi?

Thần Dạ nhịn không được hỏi.

Ba người đều là cao thủ Thánh Huyền, có thể khống chế hư không, dễ dàng xé rách không gian, xây dựng ra một đầu không gian thông đạo, tốc độ cực nhanh, nhưng trong lòng sốt rốt khiến Thần Dạ hận không thể lập tức tới ngay.

- Chừng một ngày nữa.

Tử Huyên nói gấp:

- Ngươi thật sự đừng có gấp, tuy rằng ở đó cũng không có cao thủ đứng đầu Dạ Minh, nhưng khi nào có người muốn cưỡng ép công phá chỗ của Phong cô nương thì cao thủ Dạ Minh sẽ hiện thân, chắc hẳn, dùng uy thế Dạ Minh hôm nay cũng đủ để chấn nhiếp rất nhiều người rồi, dù sao, chuyện còn chưa đến mức không thể vãn hồi.

Nghe nói như thế, Thần Dạ có chút nhẹ nhàng thở ra, nắm chặc tay Tử Huyên nói:

- Thực xin lỗi, khiến ngươi phải theo ta chạy loạn khắp nơi.

Có Tử Huyên ở bên người, Thần Dạ rất hạnh phúc, cũng vậy, có Thần Dạ ở bên người, Tử Huyên cũng hạnh phúc.

Cho nên câu thực xin lỗi này là áy náy trong lòng Thần Dạ, Tử Huyên chỉ còn lại ba năm, hiện giờ lẽ ra nên cùng nàng đi lên đỉnh Tuyết Sơn, trước tìm được Thiên Địa Huyền Hoàng Quả, rồi sau đó nghĩ tất cả biện pháp tìm được Huyết Bồ Đề.

- Đồ ngốc, trong khoảng thời gian này, ngươi nói quá nhiều xin lỗi rồi, nếu cứ thế ta sẽ mất hứng đấy.

Tử Huyên oán trách nói.

- Nếu như mất hứng, có thể đổi được điều ta suy nghĩ, ta tình nguyện ngươi mất hứng.

Thần Dạ im lặng một hồi, rồi sau đó nhìn về phía Trạc Ly bên cạnh, trầm tư nói:

- Trạc Ly tiền bối, tu vị ngươi hôm nay cũng lđã đạt đến cảnh giới Thánh Huyền, nhiều năm qua đi, đối với biến cố Kỳ Lân nhất tộc năm đó, ngươi có cách nghĩ gì mới không?

- Cách nghĩ mới?

Trạc Ly có chút kinh ngạc, Kỳ Lân nhất tộc hắn sa sút, là do Kỳ Lân Châu biến mất mới khiến vậy, điểm này Trạc Ly rất rõ ràng, có thể có lý do gì khác chứ?

Bất quá, Thần Dạ đã hỏi như vậy, nhất định có thâm ý khác, Trạc Ly sau khi trầm tư một hồi, mới lên tiếng:

- Trong trí nhớ của ta, Kỳ Lân Châu, là vô thanh vô tức biến mất, năm đó trong tộc, tộc trưởng tộc ta là cao thủ Thiên Huyền đỉnh phong, cao thủ Thiên Huyền còn lại cũng có được vài vị, thực lự chỉnh thể dù Tứ đại siêu cấp thế lực hôm nay liên thủ cũng không thể địch, dưới tình huống như thế, Kỳ Lân Châu cũng biến mất không thấy đâu, cho nên, lúc ấy chư vị tiền bối cũng hoài nghi, là do Tà Đế gây nên, điểm này, Huyền Đế bệ hạ tựa hồ cũng giúp ta xác nhận.

- Ngoài ra, ngươi hôm nay nhắc lại, ta mới nghĩ đến, Kỳ Lân Châu tuy chính truyền thừa chi vật của tộc ta, vô cùng trân quý, nhưng mặc dù Kỳ Lân Châu mất tích không thấy, nhưng lấy nội tình của Kỳ Lân nhất tộc cũng không thể nào trong thời gian ngắn đã sa sút được, việc này khiến ta rất khó hiểu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.