Chương trước
Chương sau
Trường Tôn Nhiên đã từng nói qua, bởi vì Táng Thiên Cốc cùng Liễu tộc có hai truyền nhân đại đế ở trong Táng Hồn sơn mạch sinh tử không biết, một người trong đó là Thần Dạ đã xuất hiện, hai phu thê này nghe Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên nói thì một người trong đó chính là truyền nhân đại đế.

Trong Đế Hoàng Cung liên tục có ba truyền nhân đại đế xuất hiện, khiếp sợ này mặc dù đám người Đế Thích Thiên kiến thúc rộng rãi cũng chấn động.

Mà khiếp sợ qua đi, những người này cũng kinh hãi thật sâu, những người khác còn dễ nói, nhưng phu thê Phong Ma hai người rõ ràng trước kia không xuất hiện ở Liễu tộc, vì sao tiến vào đến Đế Hoàng Cung?

- Đều đã qua?

Phong Ma còn đỡ một ít, lại nỉ non một câu, trong mắt của Liễu Nghiên mang theo nước mắt, nữ tử đa sầu, khi nhìn thấy mái tóc dài tuyết trắng của Tử Huyên, Liễu Nghiên không phải người vô tình, sao không hiểu ra chứ, mái tóc dài màu đen biến thành tóc bạc đã nói rõ thống khổ trong lòng của Tử Huyên.

Nghĩ tới ba năm này Tử Huyên đau nhức không thuộc về mình, cũng là do hai phu thê bọn họ gây ra. Phần nhân tình này quá nặng!

- Tốt rồi, Phong Ma huynh, nhớ kỹ, chuyện đã qua rồi.

Thiết Dịch Thiên vỗ vai Phong Ma, hắn có thể cảm động, thời điểm hắn nhìn thấy tóc bạc của Tử Huyên , trong nội tâm như vạn kim đâm vào tim, cho nên hắn hoàn toàn lý giải cảm thụ của phu thê Phong Ma lúc này.

- Liễu cô nương!

Thiết Dịch Thiên lại nói:

- Không cần nghĩ nhiều, càng không cần áy náy và tự trách, đổi vị trí mà nói, chuyện Thần Dạ làm cũng thì các ngươi cũng nhìn thấy, Thần Dạ cùng Tử Huyên sau đó cũng áy náy sao? Nếu như vậy dễ dàng giải quyết tất cả, lại có ý nghĩa gì? Chỉ cần các ngươi bình an vô sự, bọn họ trả giá là đáng giá.

- Những chuyện này chúng ta biết, nhưng...

- Được rồi, các ngươi nếu tự trách như vậy, trong lòng Tử Huyên cũng không dễ chịu, nàng biến hóa vì Thần Dạ, tuyệt đối không muốn vì vậy mà khiến các ngươi khó chịu, đạo lý kia các ngươi cũng nên hiểu.

Diệp Thước cười nói:

- Đi gặp Tử Huyên đi, chúng ta còn nhiều thời gian!

- Đúng, còn nhiều thời gian!

Phong Ma hai mắt co rút, chợt nắm chặt tay thê tử đi thẳng về phía trước.

- Tử Huyên!

- Phong Ma huynh đệ, Liễu cô nương, gặp được các ngươi thật cao hứng.

Đột nhiên hành động của Thần Dạ là vì cái gì, Tử Huyên làm sao không biết, giờ phút này nàng đi ra, chỉ có bản thân mình thoải mái thì người khác sẽ thoải mái theo.

Phong Ma nói:

- Tử Huyên, ba năm đổi vĩnh viễn, tuy ta cũng biết chuyện này xa xa không đủ, nhưng đây là hứa hẹn của phu thê chúng ta.

- Được rồi, nói như vậy thì không cần làm huynh đệ.

Vỗ vai Phong Ma, Thần Dạ cười một tiếng, không có tiếp tục chủ đề này, nói quá nhiều thì càng gây gánh nặng tâm lý cho phu thê Phong Ma.

- Phong Ma huynh, biết rõ đây là nơi nào không?

Thiết Dịch Thiên lập tức cười hỏi.

- Còn không biết.

Phong Ma nói ra:

- Ta cùng Nghiên nhi đang tu luyện, không hiểu vì sao bị nhiếp tới đây, xuât hiện ở nơi này.

- Là tên kia làm?

Thần Dạ trầm giọng hỏi.

Phong Ma gật gật đầu, cũng chỉ có người kia mới có thần thông bực này.

Ánh mắt đám người Diệp Thước lập tức ngưng tụ, người kia cường đại vượt xa tưởng tượng của mọi người...

- Nơi này là Đế Hoàng Cung, ngọn núi phía trước chính là vị trí của Đế Hoàng Cung, nhìn qua rất cao xa, Phong Ma huynh, ngươi chuẩn bị tốt chưa?

Thiết Dịch Thiên cười nói.

Ánh mắt Phong Ma lóe lên, người trong Liễu tộc thì Phong Ma một cũng không biết, nhưng mà vẫn có thể nhận ra như cũ, hắn lạnh lùng cười nói:

- Dùng thực lực Dạ Minh hôm nay, ngăn cản toàn bộ bọn chúng rất khó, nhưng muốn khiến đám người này có đi không về, vẫn làm được.

Trước khi Thần Dạ đi tới Liễu tộc, phu thê Phong Ma không ngừng tiếp quản sự vụ Dạ Minh, đối với thực lực chỉnh thể của Dạ Minh nắm giữ toàn bộ, phu thê hai người khiếp sợ, trong ba năm ngắn ngủi Dạ Minh ngoài cao thủ Thiên Huyền không sánh bằng bốn siêu cấp thế lực, những thứ khác đã sánh ngang hoặc hơn rồi.

Ở chỗ này là thực lực cao cấp nhất của Dạ Minh, đối phó một siêu cấp thế lực có lẽ có tư cách này.

Nghe vậy Thiết Dịch Thiên cười nói:

- Không chỉ Liễu tộc, còn có Thiên tộc, Phong Ma huynh, chớ khinh thường.

- Thì tính sao?

Phong Ma nhíu mày, trong linh hồn giới phu thê hai người ở cùng nhau, làm bạn với sinh tử, một đường đi tới cuối cùng, một cao thủ Đế cấp cũng mạnh hơn xa toàn bộ thực lực hai siêu cấp thế lực này rồi.

Sau khi lịch lãm rèn luyện trong linh hồn giới, cơ hồ tất cả chỗ tốt có được còn kém xa rèn luyện tâm linh.

Cho dù là cuồng phong hay mưa rào đều kém xa cao thủ Đế cấp, nếu không có chuyến đi linh hồn giới, đối mặt người tuổi trẻ kia, Phong Ma tự nhận mặc dù hắn là truyền nhân Thanh Đế cũng không sinh ra chút chiến ý nào.

So sánh ra thì thế lực của hai siêu cấp thế lực chẳng là cái gì cả.

- Thì tính sao?

Trong Thiên, Liễu hai tộc, rốt cục có người nhịn không được cười lạnh một tiếng, sau đó nhìn qua phía Thần Dạ, đến bây giờ mới thôi, bọn họ cũng hiểu được ngươi trẻ tuổi này mới là kẻ cầm đầu.

Cho nên sau khi cười lạnh và đi tới chỗ Thần Dạ:

- Tu luyện một năm trong Đế Hoàng Cung, cho dù là phế vật cũng có tiến triển thần tốc, thân là truyền nhân đại đế, rõ ràng chỉ có cấp độ này mà thôi, truyền đi cũng không sợ mất mặt? Còn nói gì là người thừa kế đế giả, chỉ thế mà thôi!

Ánh mắt Thần Dạ nhìn qua, cười lạnh, nói:

- Ta có lẽ là phế vật, nhưng so với kẻ mới vào Thánh Huyền như ngươi, ta có thể cam đoan, núi này ngươi không leo lên đỉnh được, đế hoàng chi lễ ngươi không có cơ hội đạt được.

- Chỉ bằng ngươi?

Người nọ lập tức tức giận quát, đối với Dạ Minh hắn tự nhiên có kiêng kị rất lớn, thân phận truyền nhân đại đế xác thực rất vang, nhưng thế giới này cường giả vi tôn, chỉ bằng vào thân phận và thế lực hùng hậu sau lưng, quả nhiên có thể chấn nhiếp rất nhiều người, nhưng hiển nhiên một mình Thần Dạ thì không thể chấn nhiếp hắn được.

- Đợi tí nữa lên ta sẽ cho ngươi biết, ta có thể biến nơi này thành nơi táng thân của ngươi.

Thần Dạ lạnh nhạt nói.

- Nếu như Thần công tử không đủ tư cách, cộng thêm Đế tộc chúng ta cũng có thể thông qua đấy.

Thần Dạ vừa dứt lời, cách đó không xa, Đế Thích Thiên lên tiếng.

- Nếu như còn không được, Mộc tộc của ta cũng lĩnh giáo một phen.

Mộc Nguyên Thần lập tức nói thêm, khí thế quá lớn không kém gì Đế Thích Thiên.

Cả thiên địa này không ngừng run rẩy, tuy người ở đây biết rõ, đối với Dạ Minh, Đế, Mộc hai tộc đã phi thường thân cận, giữ gìn với Dạ Minh rõ như ban ngày, nhưng bây giờ hai thế lực chủ động lên tiếng, thái độ kiên quyết như thế, mọi người đã biết rõ trận doanh sau này đã xác lập rồi.

Thiên địa này rốt cuộc cũng biến hóa!

- Đế Thích Thiên, Mộc Nguyên Thần?

Liễu Lăng Vân và Thiên Vô Cụ không ngờ Đế Thích Thiên hai người ủng hộ công khai như thế, dưới cơn thịnh nộ quát:

- Bốn siêu cấp thế lực chúng ta truyền thừa nhiều năm, tình như thủ túc, chẳng lẽ các ngươi thật muốn trở thành người lạ sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.