Chương trước
Chương sau
Phong Ma vỗ vai Thần Dạ, thời gian ba năm qua quá ủy khuất cho đám người Tử Huyên, nam nhân bọn họ có mấy lời không cần nói ra khỏi miệng, nhưng nhất định phải đối mặt với chúng.

Một tia thần thái điên cuồng hiện ra trong mắt Phong Ma, hắn nghiêm nghị nói:

- Nếu Tử Huyên các nàng đã đi Liễu tộc, chúng ta cũng nên đi xem một trong bốn siêu cấp thế lực như Liễu tộc có thực lực thế nào.

Bốn đại siêu cấp thế lực cường đại, Phong Ma thực sự không phải là không có nghe nói qua, nhưng hắn hiểu hôm nay đám người Tử Huyên đi Liễu tộc mới khiến người ta lo lắng, đội hình của các nàng đúng là xa hoa nhất thế gian.

Ánh mắt Thần Dạ trở nên rét lạnh:

- Bọn chúng đã tới, chúng ta không lý do không tiếp, Liễu tộc, tự nhiên phải đi, Phong Ma huynh, Liễu cô nương, mọi người không ở đây, Dạ Minh này ta không có yên lòng, phu thê các ngươi trấn thủ giúp ta.

Thần Dạ cũng không váng đầu, đám người Hổ Lực kể chuyện ba năm qua nói phi thường kỹ càng, Tử Huyên có thể lãnh đạo Dạ Minh, Thần Dạ cũng không nghi ngờ thực lực và năng lực của nàng.

Nhưng mà phần thực lực này khiến Thần Dạ kinh hãi.

Hôm nay cả Dạ Minh cao thủ Thánh Huyền đã ngoài hai mươi người, cao thủ Thiên Huyền cộng thêm long tộc Ngao Thiên, đã có hai vị, những người này hoặc nhiều hoặc ít đều có quan hệ rất sâu với Thần Dạ, dưới lãnh đạo của Tử Huyên, cộng thêm có U Nhi cô nương nên không sinh ra mâu thuẫn quá lớn.

Thế nhưng mà những cao thủ mới gia nhập, nếu như Tử Huyên không có đầy đủ thực lực chấn nhiếp, chỉ dựa vào Ngao Thiên, Thiên Nhàn sẽ khiến uy vọng của Tử Huyên không đủ.

Cho dù chủ nhân thế lực nào, bản thân kẻ đó phải có thực lực siêu quần, như nếu không rất khó khiến phục chúng, nếu chỉ bằng năng lực, Trường Tôn Nhiên còn thích hợp ngồi ở vị trí này hơn Tử Huyên.

Cho nên Tử Huyên tu vị hiện tại phi thường đáng sợ, điểm này Hổ Lực cũng nói rõ ràng.

Biết rằng phu quân đã chết, bi thống này đủ khiến tu vị Tử Huyên ba năm qua đột nhiên tăng mạnh, nhưng mà cũng chưa đủ hình dung sự đáng sợ của Tử Huyên.

Thần Dạ dám cam đoan, trên người Tử Huyên nhất định phát sinh biến hóa phi thường kinh người.

Biến hóa này tuyệt đối không thể cho phu thê Phong Ma biết rõ, nếu không bọn họ rất khó tiếp nhận được, tuy đến cuối cùng có lẽ sẽ biết, nhưng mà biết chậm còn hơn biết sớm.

Phong Ma nhíu mày, nói:

- Thần Dạ...

Không đợi Phong Ma nói hết, Thần Dạ phất phất tay, nói:

- Phong Ma huynh, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, Liễu Nghiên cô nương còn phải tịnh dưỡng một thời gian mới có thể hoàn toàn khống chế thiên thánh thân thể, bằng không xảy ra vấn đề thì càng phiền toái hơn.

Thần Dạ tiếp xúc qua thiên thánh thân thể, tự nhiên hiểu Liễu Nghiên hiện tại còn cần phải thời gian củng cố, nếu không nói lời này thì không có quá nhiều lý do thuyết phục phu thê Phong Ma.

Phong Ma không để ý tới Thần Dạ lời này, Thần Dạ vì phu thê bọn họ không tiếc mạo hiểm, phu thê của bọn họ sao nhìn đám người Tử Huyên gặp nguy hiểm mà không quan tâm chứ.

Liễu Nghiên kéo Phong Ma, lập tức nhìn Thần Dạ nghiêm túc nói:

- Ta và Phong Ma ở đây, Dạ Minh không sơ hở tý nào, chúng ta ở lại đây chờ các ngươi quay về.

- Yên tâm.

Thần Dạ không do dự nữa, bay ra ngoài sơn mạch, bay tới chỗ Liễu tộc nghe ngóng.

- Thần Dạ.

Hổ Lực vội vàng gọi hắn lại, nói ra:

- Linh nhi nha đầu kia bế quan sau núi, nàng cũng nhớ ngươi sắp điên rồi, ngươi phải gặp nàng.

- Linh nhi.

Một thân ảnh quen thuộc hiện ra trong đầu của hắn, tính toán thời gian đã rất nhiều năm không có gặp nha đầu này, hôm nay chắc hẳn càng duyên dáng yêu kiều, giống như mẫu thân của nàng, trỗ mã thành đại mỹ nhân.

Ngăn cản xúc động và hoài niệm trong lòng, Thần Dạ chậm rãi lắc đầu, không có chiếu cố tốt Tử Huyên, không có giúp Tử Huyên hạnh phúc, ngược lại còn đẩy nàng vào nguy hiểm, thật sự không nên gặp nha đầu kia.

Thấy thế Hổ Lực lại nói:

- Thần Dạ, ngươi không biết, trong ba năm này tiểu nha đầu kia không có cười bao giờ, Linh nhi đang tu luyện, ngươi tới nhìn là được, như vậy đợi nàng bế quan chấm dứt, chúng ta nói một tiếng, tiểu nha đầu này chắc chắn sẽ vui vẻ.

Thời gian ba năm với mọi người biến hóa quá lớn, dù cho hôm nay Thần Dạ quay về, loại biến hóa này đã tồn tại, cũng không có khả năng lại như ban đầu, những thứ này từ trên người Hổ Lực là thấy rõ.

- Vậy thì tốt, ta đi thăm nàng, Hổ Lực đại ca, các ngươi mang theo Phong Ma huynh cùng Liễu cô nương đi chung quanh, quen thuộc hoàn cảnh đi.

Nói xong Thần Dạ cũng không dừng lại, bay ra sau núi.

- Nghiên nhi.

Sau khi không còn thấy Thần Dạ, Phong Ma vội hỏi:

- Vì cái gì không cho ta đi theo Thần Dạ cùng đi tới chỗ Liễu tộc.

- Chúng ta mà đi sẽ khiến Thần Dạ gánh nặng càng lớn.

Liễu Nghiên nói khẽ:

- Nếu là như vậy, chúng ta không bằng ở lại đây, chiếu cố tốt Dạ Minh, cho dù xảy ra chuyện gì, thời gian trôi qua mặc dù cũng không thể sửa đổi, chúng ta sau này cứ nỗ lực, ta tin tưởng khi chúng ta cường đại lên, một ít chuyện gian nan sẽ dễ dàng giải quyết.

Liễu Nghiên thông minh thế nào, nàng sao không biết Thần Dạ đang cố ý muốn bọn họ không biết, tuy không biết rõ xảy ra chuyện gì, hiện tại còn không phải thời điểm cuối cùng, còn có thời gian cố gắng cải biến hiện trạng.

Phong Ma im lặng, hắn cũng không phải kẻ ngu dốt, sao không rõ ràng Thần Dạ làm thế có nguyên nhân gì, hắn chỉ cảm thấy trong lòng có tâm kết khó giải.

Vách núi sau núi có một sơn động do người làm, sơn động hiệ tại bị phong bế, nhưng mà vẫn có khí tức quen thuộc như có như không truyền ra.

- Linh nhi.

Cho dù nhiều năm không gặp, dù Hổ Lực không nói cho Thần Dạ biết Linh nhi ở trong đó, nhưng khí tức này đã chứng tỏ Linh nhi ở đây.

- Linh nhi, đã nhiều năm không gặp, trong nội tâm của ta ngươi cũng nên là người như trước kia, xa cách đã lâu ta cũng nhớ ngươi, muốn gặp ngươi, nhưng mà đại ca ca thật xin lỗi.

Nhìn qua sơn động đóng kín, Thần Dạ nói ra từng chữ:

- Nhưng đại ca ca đáp ứng ngươi, cho dù như thế nào thì đại ca ca vẫn sẽ trả lại mẫu thân của ngươi như trước.

Trong sơn động yên lặng chỉ có đại lượng linh khí ở trong không gian cũng không phải là rất rộng rãi này điên cuồng dũng động...

Tuyệt sắc thiếu nữ ngồi xếp bằng ở trung tâm, linh khí bàng bạc giống như thủy triều hướng nàng bạo dũng mà đến giống như cá voi hút nước bị thiếu nữ hấp thu vào, một đạo khí tức cực kỳ cường đại nhưng thật giống như không thuộc về thế giới này quay ở quanh thân thiếu nữ, khiến cho tốc độ hấp thu linh khí của nàng đã là đạt đến một cái trình độ đáng sợ.

Tu luyện loại trình độ này mặc dù thiếu nữ trời sinh tư chất rất kém cỏi, thành tựu trên võ đạo cũng sẽ không kém hơn so với những thiên tài đứng đầu kia.

Thời gian thoáng cái mà qua, thiếu nữ cũng không biết tột cùng tu luyện thời gian bao lâu, lại là ở thời khắc này thiên địa linh khí cực kỳ bàng bạc đột nhiên nổ tung ra, tuyệt sắc thiếu nữ chợt lướt đi, ở lúc thân ảnh của nàng đứng lên, cự thạch nơi cửa động theo đó mà toái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.