Chương trước
Chương sau
Phong Ma cùng Liễu Nghiên vô cùng khiếp sợ, tuy bọn họ cũng biết sau thiên địa đại chiến năm đó, Tà Đế cũng không vẫn lạc, chỉ là mất tích, thế nhưng mà tương đối mà nói là mất tích vĩnh viễn.

Phải biết rằng Tà Đế năm đó đối mặt chính là Cổ Đế bốn Đế cấp và Hỏa Long ba chân.

Tuy so với Tà Đế thì bốn Đế cấp không bằng, Hỏa Long ba chân cũng không có bước vào Đế cấp, thế nhưng mà cho dù như thế nào, bốn vị đại đế liên thủ phát huy uy lực cũng không phải Tiêu Hàn Thủy hôm nay có thể so sánh.

Lực lượng như vậy cũng không khiến Tà Đế thân tử đạo tiêu, đã xem như Tà Đế vận khí nghịch thiên, ngay cả vô số năm qua cũng không thể phục sinh.

Nếu như hắn chính là Tà Đế, Phong Ma thật sự không có chút lòng tin nào cả, từ cuộc chiến ngày hôm nay, nam tử trẻ tuổi thể hiện thực lực khiến người ta có áp lực quá lớn.

- Cảm giác áp lực?

Thần Dạ nhẹ giọng hỏi.

- Đúng!

Phong Ma gật gật đầu, không chút giấu diếm nói ra:

- Nếu như hắn là Tà Đế, Thần Dạ, ngươi cho rằng chúng ta phải đạt tới loại tình trạng nào mới có thể chiến với hắn, Đế cấp sao?

- Ta không biết.

Thần Dạ nhẹ khẽ thở dài, nhìn thấy nam tử trẻ tuổi thì hắn mới nguyện ý tin tưởng, vì cái gì trận chiến năm đó bốn đại đế cộng thêm Hỏa Long ba chân lại vẫn lạc.

Hiện tại Thần Dạ cũng như Phong Ma, đối mặt nam tử trẻ tuổi đều có áp lực to lớn không cách nào hình dung đang lơ lửng trong lòng.

- Hắn nếu không phải Tà Đế, thực lực của Tà Đế tất nhiên không kém hắn, hơn nữa mặc dù Tà Đế đã không còn, đương kim Tà Đế chỉ sợ cũng là cao thủ đáng sợ.

Phong Ma nói một câu, trong đồng tử mang theo khí tức lăng lệ, nói:

- Thế nhưng mà, bất kể như thế nào, cuối cùng chúng ta phải chiến với hắn một trận.

- Đúng vậy, trận chiến với Tà Đế điện là khó tránh khỏi, tránh cũng không thể tránh, hiện tại nên xem đây như động lực đi.

Nghe vậy Thần Dạ chậm rãi cười lên, sắc thái ngưng trọng tan rã.

- Đúng rồi Thần Dạ, sao ngươi suy đoán nam tử trẻ tuổi chính là Tà Đế, nếu như hắn không phải, chẳng phải là cơ hội của chúng ta sao?

Liễu Nghiên đột nhiên hỏi.

Nam tử trẻ tuổi nếu không phải Tà Đế, đối với bọn họ mà nói là thiên đại hảo sự, nếu như có hắn trợ giúp, đối mặt Tà Đế điện áp lực nhỏ đi nhiều.

Thần Dạ im lặng một lát, nói ra:

- Những năm này xảy ra nhiều chuyện, không biết các ngươi tại trung vực có nghe qua chưa...

Lập tức Thần Dạ mang hành động của Tà Đế điện nói ra một lần, cuối cùng nghiêm tức nói thêm:

- Dấu hiệu này thì ta không cách nào đoán chắc, Tà Đế điện đang phục sinh Tà Đế, mà thực lực của người này lại có một không hai, chúng ta tuy không rõ ràng thực lực chân thật của Cổ Đế bọn hắn họ, đúng rồi...

Thần Dạ lúc này mới nhớ tới, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện đã nhìn thấy Tà Đế, hỏi chúng một câu là rõ ràng.

- Đao linh, điện linh.

Thiên Đao cùng Cổ Đế điện một trái một phải lơ lửng trước người Thần Dạ, nghe được hắn gọi, cả hai chúng nó giống như vừa tỉnh ngủ ứng tiếng, chợt biết rõ Thần Dạ muốn hỏi cái gì, đao linh nói ra:

- Chủ nhân, người này đối với chúng ta mà nói, rất lạ lẫm.

- Lạ lẫm, ý ngươi là hắn không phải Tà Đế.

Thần Dạ vội hỏi.

Đao linh trầm giọng nói:

- Hắn có phải Tà Đế hay không chúng ta không biết, mà trong trí nhớ của chúng ta dường như chưa thấy qua người này, nếu như hắn là Tà Đế, chúng ta sẽ cảm thấy khí tức quen thuộc, nhưng hắn xuất hiện lại khiến ta và điện linh Cổ Đế điện không quen thuộc chút nào.

- Chẳng lẽ, hắn thực không phải Tà Đế.

Thần Dạ lầm bầm lầu bầu nói ra, nếu là vậy hắn là ai?

Trong thiên địa này không có ai khác ngoài năm đại đế, cùng với Tiêu Hàn Thủy là cao thủ Đế cấp hấp thu lực lượng linh hồn vô số năm mà thành ra, mặc dù là hơn ngàn trước Tiêu Như tiên sinh vẫn lạc phi thường tiếp cận, cũng không có đạt tới.

Thần Dạ thật không nghĩ tới trên đời này còn ẩn nấp cao thủ Đế cấp cường đại như vậy, không thể không khiến người ta hoài nghi, hắn chính là Tà Đế.

Cho dù Thiên Đao cùng Cổ Đế điện đã làm chứng, nam tử trẻ tuổi khả năng không phải Tà Đế, nhưng mà suy nghĩ này của Thần Dạ không tiêu tan.

Nghe được Thần Dạ lẩm bẩm, Liễu Nghiên cười nói:

- Như thế nào, hắn không phải Tà Đế, ngươi còn mất hứng, chẳng lẽ ngươi muốn chúng ta đối địch với đối thủ cường đại này?

Thần Dạ lập tức nhịn không được cười lên một tiếng, một lát sau nói ra:

- Ta chỉ đang nghĩ, vận khí chúng ta không phải tốt bình thường, người bình thường ngay cả cao thủ Thánh Huyền không có cơ hội nhìn thấy, chúng ta lại gặp hai cao thủ Đế cấp, vận khí này quá nghịch thiên rồi.

Lời này khiến Phong Ma cùng Liễu Nghiên trầm mặc xuống, Thần Dạ nói với họ ý tứ quá rõ ràng.

Cao thủ Đế cấp làm gì là rau cỏ củ cải trắng có thể tùy ý thấy được, cảnh giới Đế cấp nếu dễ dàng đạt tới như vậy, vô số năm qua đi lịch sử nhân loại ghi chép lại, cao thủ bực này không vượt qua hai bàn tay.

Nhưng hôm nay có hai cao thủ Đế cấp xuất hiện.

Ý tứ là gì thì không người nào có thể đoán được, cũng không tiêu tán, mặc dù là Thần Dạ cùng phu thê Phong Ma có ưu tú như thế nào, bọn họ cũng không nghĩ ra.

Nam tử trẻ tuổi tới đây vì Tiêu Hàn Thủy, trong linh hồn giới này cũng không phải chỉ có Tiêu Hàn Thủy mới khiến người ta chú ý.

- Đừng nghĩ nhiều, xe đến trước núi ắt có đường, nên đến chúng ta trốn cũng trốn không khỏi, huống chi ở chỗ này chúng ta không chỗ tránh được, nghỉ ngơi thật tốt đi, nói không chừng sẽ có chuyện cho chúng ta làm.

Qua một lát Liễu Nghiên nói nhỏ.

Thần Dạ gật gật đầu, việc đã đến nước này, không có bất kỳ không gian lảng tránh nào, đã như vầy liền đi đối mặt, cao thủ Đế cấp thì thế nào, cùng lắm thì chết mà thôi.

Cho dù Thần Dạ rất không nỡ mạng của mình, không có biện pháp thì đành lựa chọn như vậy.

- Liễu cô nương.

Đột nhiên Thần Dạ nhìn qua phía Liễu Nghiên, nói:

- Đã tới nước này, dường như cũng không cần giấu diếm ta nha?

Nghe vậy ánh mắt Liễu Nghiên buồn bã, nàng vẫn giả bộ như vô sự, vừa cười vừa nói:

- Hiện tại dường như cũng không cần nói rõ mà.

Phong Ma bước lên kéo Liễu Nghiên ra phía sau, nói ra:

- Thần Dạ, vừa rồi đại chiến ngắn ngủi, lúc hai cao thủ Đế cấp đối thoại, chắc hẳn ngươi lĩnh ngộ rất nhiều, thừa dịp bây giờ còn có chút thời gian, không ngại tu luyện đi, đừng lãng phí thời gian.

Thần Dạ trầm mặc một lát, rõ ràng phu thê Phong Ma không muốn cho hắn biết, không muốn hắn hao tổn tâm lực.

Bất đắc dĩ cười một tiếng, Thần Dạ nói ra:

- Tại Táng Hồn sơn mạch tiến vào linh hồn giới, các ngươi cảm thấy còn có chuyện gì làm phiền ta nữa sao?

- Đừng lề mề, cho ta xem tình huống của Liễu cô nương như thế nào!

- Thần Dạ, ta không có chuyện gì...

Thần Dạ lạnh nhạt nói:

- Mấy năm trước tu vị các ngươi nhiều nhất là Địa Huyền đỉnh phong, lại thoát mạng trong tay hai cao thủ Tôn Huyền của Táng Thiên Cốc, ba năm sau lại khiến Táng Thiên Cốc xin Liễu tộc giúp đỡ, Phong Ma huynh, ta không tin ngươi có thể làm được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.