Chương trước
Chương sau
Sắc mặt của người này quả nhiên thay đổi một lần, ánh mắt cũng lập tức trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều, sau khi trầm mặc hồi lâu mới mở miệng nói:

- Đại nhân, Táng Hồn sơn mạch cho dù là sau khi tiến vào ta cũng không có cảm nhận được bất kỳ nơi kỳ lạ nào, nếu không cũng sẽ không đến hiện tại mới biết được nguyên lai là ta đã đi qua Táng Hồn sơn mạch rồi.

- Bất quá hiện tại nhớ tới, Táng Hồn sơn mạch cùng với sơn mạch bình thường đúng là có một chút bất đồng.

Người này trầm tư nói:

- Đi tới gần Táng Hồn sơn mạch có thể cảm ứng được một cỗ khí tức năng lượng không giống với huyền khí, vậy hẳn là lực lượng linh hồn tinh thuần đang phát ra, sau khi tiến vào sơn mạch, loại cảm ứng này sẽ càng thêm rõ ràng, chỉ là ở lúc ấy chúng ta căn bản cũng không có nghĩ nhiều như vậy.

- Cả sơn mạch đều là bị lực lượng linh hồn tinh thuần bao quanh, để cho sau khi người ta tiến vào sẽ cảm thấy bản mệnh hồn phách tựa hồ nhận lấy dẫn dắt, sau đó không kìm lòng được mà hướng một chỗ nào đó đi vào, linh hồn lực lượng của chúng ta cũng không cường đại, cho nên ở sau một khoảng cách liền dừng lại, liền cũng ở khi đó chúng ta phát hiện vợ chồng Phong Ma của huynh đệ đại nhân cứ như vậy hư không tiêu thất rồi.

Nghe đến đó, Thần Dạ hỏi:

- Như vậy theo ý của ngươi, nếu như muốn đi vào Táng Hồn sơn mạch, ta cần phải có những chuẩn bị gì?

Người này sau khi lần nữa trầm mặc một hồi, cười khổ nói:

- Đại nhân, cái này ta thật sự không nói ra được....

- Tử Huyên, nơi này ngươi tới chỉnh đốn một chút!

Thần Dạ chợt tiến vào trong Cổ Đế điện đem Đao linh cùng với Điện linh cùng nhau triệu hoán ra.

- Chủ nhân!

Không đợi Thần Dạ hỏi cái gì, Đao linh liền đã nói:

- Táng Hồn sơn mạch có lẽ là một cái tế ngộ của chủ nhân!

- Cái này ta biết, lực lượng linh hồn tinh thuần như vậy đối với Hồn biến của ta nhất định có điều trợ giúp, nếu như thành công xông ra ngoài, cảnh giới Hồn biến đại thành có lẽ sẽ không trở nên hư vô mờ mịt nữa, nhưng là...

Nếu như Táng Hồn sơn mạch thật đáng sợ như vậy, mặc dù Thần Dạ có Hồn biến, bản mệnh hồn phách so sánh với mọ người đều cường đại hơn rất nhiều, cũng không dám đảm bảo có thể ở trong Táng Hồn sơn mạch sống sót được.

Hắn không lo lắng cho mình, chỉ khi nào chính mình gặp chuyện không may mà nói, đã là không cách nào cứu ra vợ chồng Phong Ma rồi.

- Chủ nhân, Táng Hồn sươn mạch kia nếu thật sự giống như bọn họ nói, vậy bất kỳ chuẩn bị nào của chúng ta đến lúc đó sợ rằng cũng không thể sử dụng đén, nếu như cái sơn mạch kia vẻn vẹn chỉ là thu hồn phách của sinh linh, như vậy ngược lại không phải là không có phương pháp ứng phó khác.

Điện linh của Cổ Đế điện trầm mặc đột nhiên lên tiếng nói.

Nghe vậy thanh âm của Đao linh lập tức trầm xuống một chút:

- Lão bạn già, ý của ngươi là, Táng Hồn sơn mạch nếu như không có công kích khác, như vậy sau khi chủ nhân tiến vào, cho dù là gặp phải nguy hiểm cũng có thể trốn vào chỗ của ngươi?

- Đúng!

Điện linh nói:

- Trạng thái của ta mặc dù chưa khôi phục đến đỉnh phong, nhưng ứng phó với công kích loại linh hồn, đó cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì, nhưng mà chủ nhân vào Táng Hồn sơn mạch cũng không phải là muốn thể nghiệm sự đáng sợ của nó, mà là muốn tìm người, như vậy liền không có khả năng vĩnh viễn ở chỗ của ta.

- Điện linh!

Thần Dạ tìm được một chỗ mấu chốt, lập tức hỏi:

- Điện linh, thời điểm ta ở trong điện, ngươi có thể thả ra một chút khí tức để cho lực lượng linh hồn của Táng Hồn sơn mạch tiến vào hay không?

- Chủ nhân là muốn dần dần thích ứng Táng Hồn sơn mạch sao?

Đao linh lập tức hỏi.

Thần Dạ nói:

- Dần dần mà tới, ta không có thời gian đi lãng phí, nhiều hơn một ngày đối với vợ chồng Phong Ma mà nói có lẽ là cách tử thần càng tiến thêm một bước, ta muốn đem mình đẩy vào tuyệt cảnh, phát huy ra tiềm năng có hạn độ lớn nhất của mình cùng với tiềm năng của bản mệnh hồn phách.

Điện linh nói:

- Yêu cầu của chủ nhân ta có thể làm được, nhưng mà chủ nhân, như vậy quá nguy hiểm, không chỉ là đối với ngươi, ngay cả là ta cũng sẽ có uy hiếp thật lớn.

Chân mày của Thần Dạ nhất thời vì đó mà nhíu lại!

Điện linh tiếp tục nói:

- Chủ nhân nếu như muốn đem chính mình bức đến chỗ tuyệt cảnh, như vậy thế tất là công kích của lực lượng linh hồn tuôn ra sẽ đầy đủ cường đại, trước không đề cập tới chủ nhân có thể ứng phó được hay không, cho dù là có thể ứng phó, như vậy phải cần thời gian bao lâu? Ta hiện tại còn đang bị trọng thương, nói thật với chủ nhân, chỉ sợ ta không đợi được chủ nhân thích ứng đã bị những công kích của lực lượng linh hồn này chiếm cứ!

Nghe vậy Thần Dạ sợ hãi cả kinh, đây là hắn chưa lường đến được, nếu như Điện linh của Cổ Đế điện đầu tiên bị lực lượng linh hồn của Táng Hồn sơn mạch chiếm cứ, đó không chỉ là chính mình có khả năng rất lớn vĩnh viễn mất đi Cổ Đế điện, ở bên trong Táng Hồn sơn mạch chính mình cũng sẽ không có bất kỳ chỗ dung thân nào, đến lúc đó liền mất đi tất cả chỗ dựa!

Mà Cổ Đế điện cũng là Thần Dạ không cách nào vứt bỏ, không chỉ là tồn tại của Cổ Đế điện đối với hắn mà nói có tác dụng thật lớn, giữa song phương đã tồn tại tình cảm rất sâu.

Năm đó Cổ Đế đem Cổ Đế điện làm thành nhà của mình, mà nay Thần Dạ cũng thế, nhà mình làm sao có khả năng bị người khác chiếm cứ được.

Sau khi trầm ngâm một hồi, Thần Dạ hỏi:

- Điện linh, Thiên Địa Hồng Hoang tháp có thể đi vào hay không?

Thiên Địa Hồng Hoang thấp có thể luyện hóa thiên hạ vạn vật, nhất định cũng là có lực kiếm chế nhất định đối với linh hồn lực lượng của Táng Hồn sơn mạch, nếu như có thể tiến vào Cổ Đế điện, đối với Điện linh cũng là một cái trợ lực rất lớn.

- Ta có thể để cho nó tiến vào, nhưng nó sẽ không vào!

Điện linh đáp.

Thần Dạ hơi hơi ngẩn ra, liền hiểu được ý tứ của Điện linh, vị Thiên Địa Hồng Hoang tháp này mặc dù không phải là bản thể nhưng cũng có tự ngạo của nó, Thiên Đao cùng Cổ Đế điện là có tình đồng bạn, tự nhiên tuy hai mà một, Thiên Địa Hồng Hoang tháp lại là không giống như vậy.

Tồn tại ở tầng thứ đồng dạng, mặc dù đã trở thành vật ở trong tay Thần Dạ, tối đa cũng chỉ là sống chung hòa bình, nếu muốn thủy hỏa giao dung, không phải là không làm được, nhưng cần bản thể của Thiên Địa Hồng Hoang tháp mới là có thể đủ câu thông.

Một tôn thiếp tháp này ở trong tay Thần Dạ cũng không có tháp linh chân chính!

- Như vậy chỉ có thể từ từ nghĩ cách rồi?

Đây là phương pháp mà Thần Dạ không nguyện ý nhất, hắn là đi cứu người, cũng không phải là đi tôi luyện chính mình, đề thăng chính mình.

- Chủ nhân, đi một bước nhìn một bước, dù sao chúng ta cũng chưa từng đi Táng Hồn sơn mạch, không cách nào phán định lực lượng linh hồn nơi đó đến tột cùng là đáng sợ như thế nào, nói không chừng sẽ đối với chúng có một chút khắc chế.

Chỉ chốc lát sau, Đao linh nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.