Chương trước
Chương sau
Nhưng dưới lực lượng thôn phệ cường đại của Thần Dạ, Ngao Hiên lúc này cũng chỉ có thể bị động điều khiển huyền khí năng lượng phòng thủ lấy, vì vậy đối với lực hút do Thiên Địa Hồng Hoang Tháp phát ra không hề có chút biện pháp nào.

- Huyền Đế Huyền Minh Thủ.

Bên trong tầng mây, một bàn tay óng ánh sáng long lanh phá không mà đến, chẳng những bá đạo càng tràn ngập chấn động huyền ảo, dưới cổ chấn động này tràn ngập, phương không gian này giống như đnag trong Minh Giới vậy.

Lần nữa nhìn thấy Huyền Đế, toàn bộ tâm pháp của Huyền Đế Huyền Minh Thủ Thần Dạ tất nhiên đã đến tay, sau khi tu luyện hoàn toàn hắn mới hiểu được mình trước kia thi triển chỉ phát huy được không đến năm thành uy lực của thức võ kỹ này

Giữa không trung u mang lập loè, một đạo thân ảnh hư ảo thiểm lược mà ra, đúng là bổn mạng hồn phách

Ngay khi bàn tay che trời cực lớn kia sắp rơi xuống, bổn mạng hồn phách lại nhanh như tia chớp, một bàn tay đáng sợ tương tự cũng trùng trùng điệp điệp vỗ xuống dưới.

Hai bàn tay lớn một trước một sau nhưng lập tức qua đi đã phảng phất như tương dung điệp gia vào nhau.

Bồng

Cự chưởng rơi xuống trùng trùng điệp điệp vỗ vào trên người Ngao Hiên, cho dù Kim Long chi thân của hắn độ cường hãn cực kỳ kinh người, nhưng một chiêu này khiến thương thế của hắn càng thêm nặng, chẳng những không thể chống lại Thôn Phệ Chi Lực ở quanh thân mà lực lượng của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp cũng mang theo hắn chậm rãi hướng lên trên.

Đám người đứng ngoài xem đều kinh ngạc, dùng thực lực của Ngao Hiên vậy mà không hề có chút lực phảng kháng.

Long Hoàng và sáu vị trưởng lão lại lần nữa liếc nhau một cái, Thần Dạ này quả nhiên đáng sợ

Thời gian dần trôi qua, lúc Thôn Phệ Chi Lực hoàn toàn áp chế huyền khí trong cơ thể Ngao Hiên thì hắn sau khi trọng thương cũng không cách nào chống lại hấp lực của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp được nữa.

Ngay sau đó thân ảnh Ngao Hiên mang theo kim sắc hào quang như mũi tên lướt nhanh vào trong Thiên Địa Hồng Hoang Tháp.

Bất quá một lát thân ảnh kia đã hoàn toàn tiến vào trong tháp.

Toàn trường vô cùng yên tĩnh, so với Tử Huyên vừa rồi đánh tan phòng ngự cường đại nhất của Ngao Hiên thì giờ bọn hắn càng khiếp sợ hơn, cao thủ Long tộc Tôn Huyền thất trọng dù là cao thủ vừa vào Thánh Huyền cũng không thể dề dàng diệt sát Ngao Hiên như vậy

Người trẻ tuổi kia tu vị bản thân chẳng qua chỉ là Hoàng Huyền chi cảnh ah, vậy mà dựa vào đủ loại thủ đoạn lại làm được mức này.

Hồi lâu qua đi, sau khi mọi người Long tộc đã hoàn toàn tiếp nhận kết quả này thì bàn tay Thần Dạ liền vung lên, thân ảnh Ngao Hiên từ trong Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bay ra.

- Ngao Hiên đại ca.

Có đồng bạn Long tộc vội lướt qua đỡ lấy Ngao Hiên

Ngao Hiên dần đứng dậy, cung kính nói với Thần Dạ:

- Đa tạ chỉ giáo.

Thần Dạ khoát khoát tay cười nói:

- Chớ để ý, cái này không quan hệ gì tới thực lực cả, ngươi đã bị thương trước, hơn nữa lại mặc ta thi triển không phản kích bởi vậy mới khiến ta đắc thủ, cái này không quan hệ gì đến thực lực bản thân cả.

Đúng là như thế, nếu không phải Ngao Hiên có thương tích nơi người, hơn nữa khát vọng loại lịch lãm rèn luyện chính thức này bởi vậy không hoàn thủ nếu không thì đứng nói là Thần Dạ hiện giờ mà mặc dù đạt đến Tôn Huyền cảnh giới cũng không thể nào làm được

Sự cường đại của Long tộc đâu phải hư danh.

Lời nói mặc dù như thế nhưng Ngao Hiên sao lại không biết Thần Dạ vừa rồi cơ hồ đã bày ra toàn bộ át chủ bài, ở trên thế giới này, nếu muốn sinh tồn thì đạo lý cơ bản là không thể lộ ra tất cả át chủ bài cho người biết rõ

Nếu át chủ bài đều lộ thì chẳng khác nào nhược điểm bị người chú ý.

Đối với cái này Thần Dạ lại không chút để ý, so với danh ngạch Hóa Long Trì thì những cái này đều không coi là gì cả, hắn cảm tạ Ngao Hiên, vì đền bù làm chuyện gì cũng có thể lộ ra, Hồn Biến cũng vậy.

Vì Tử Huyên ngay cả mạng hắn cũng không cần.

- Thần Dạ đa tạ.

Long Hoàng ở giữa không trung ôm quyền nói.

Long tộc hiện giờ bởi vì đã từng bị thương quá nặng cho nên lâu ngay vẫn luôn nghỉ ngơi lấy lại sức, người trong tộc mặc dù đã đạt đến thực lực đủ để ra ngoài lịch lãm rèn luyện lúc trước nhưng vẫn lưu lại trong tộc

Thật sự là không tổn thất nổi.

Đến hôm nay dù đã khôi phục được một ít nhưng vẫn phải cẩn thận từng li từng tí, dù là bản thân Long Hoàng hắn thì số lần chính thức ra ngoài lịch lãm rèn luyện cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay

Từ điểm này bản thân Long Hoàng liền ý thức được Long tộc nhiều năm nghỉ ngơi lấy lại sức ở trên trình độ nhất định cũng đã mài đi thiên phú chiến đấu vốn có của bọn hắn, cũng không đủ tâm tính đi đối mặt với sinh tử nữa.

Cao thủ đại chiến một khi lòng rối loạn thì khó mà chiến đấu được.

Thần Dạ vừa rồi làm không thể nghi ngờ đã cho bọn hắn một giao huấn rất cũng, cũng khiến bọn hắn hiểu rõ ra nhiều chuyện.

- Đây là ta phải làm.

Thần Dạ chợt lại lần nữa nhìn về phía Ngao Hiên nói:

- Tử Huyên lấy danh ngạch vốn nên thuộc về ngươi, thật sự rất xin lỗi, nếu ngươi cần thần binh đan dược cùng với Linh Dược gì đó thì ta có thể lấy ra để bồi thường cho ngươi.

- Không cần không cần, kinh lịch vừa rồi đã đủ khiến ta hưởng thụ cả đời rồi, còn trân quý hơn cả tiến vào Hóa Long Trì.

Ngao Hiên liên tục khoát tay

Bất luận vật trân quý gì thì thủy chung cũng đều là ngoại vật, sao có thể quý trọng bằng trải nghiệm bản thân được.

Thần Dạ nghĩ nghĩ sau đó móc ra một vật đưa cho Ngao Hiên nói:

- Tiến vào Hóa Long Trì ngươi là muốn mượn nhờ năng lượng tiền bối Long tộc khiến tu vị tiến thêm một bước, đây là một cây lôi tiên hóa nguyên thảo có năng lượng cực kỳ cuồng bạo, hẳn là sẽ thích hợp với ngươi.

- Thần công tử làm như vậy không được.

Ngao Hiên không dám nhận, tuy hắn không rõ ràng lắm cái gọi là lôi tiên hóa nguyên thảo trân quý thế nào nhưng có thể được Thần Dạ lấy ra vậy thì nhất định không phải là phàm phẩm, tuy không xác định được là có bằng tiến vào Hóa Long Trì tu luyện hay không nhưng tất nhiên sẽ không kém quá xa

Tuy chỉ vừa quen biết Thần Dạ nhưng Ngao Hiên lại rõ ràng hắn không phải là người hư tình.

Đồng thời trong lòng Ngao Hiên cũng có chút kỳ quái, Hóa Long Trì quả thật là chí bảo, nhưng đối với nhân loại mà nói thì không nhất định sẽ có tác dụng quá lớ, hơn nữa đã có lôi tiên hóa nguyên thảo vì sao nhất định phải tiến vào Hóa Long Trì

Đương nhiên lời này hắn sẽ không hỏi.

- Nhận lấy đi, như vậy thì ta cũng an tâm hơn một chút.

Thần Dạ cười giao lôi tiên hóa nguyên thảo cho Ngao Hiên, sau đó đi tới bên người Tử Huyên nhẹ giọng hỏi:

- Thế nào?

- Trạng thái rất tốt.

Tử Huyên tự nhiên cười nói, biết rõ trong lòng Thần Dạ nghĩ gì nên nàng cũng không chần chờ quá nhiều, lúc này tiến lên trước mấy bước nhìn lên không trung không xa nói:

- Đại trưởng lão, ta tiếp ngươi một chiêu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.