Trong hư ảo, ánh mắt Huyền Đế dường như có nước mắt hiện ra:
- Cảm ơn ngươi! Ngươi đến bây giờ cũng còn không có tu luyện qua vũ kỹ và Cổ Đế Đại Pháp, thừa dịp bây giờ là nơi an toàn, hảo hảo tu luyện một phen đi, tuy ngươi đã có con đường của mình, nhưng mà truyền thừa của hắn cũng nên kéo dài xuống.
- Còn có một chuyện, ngươi ngàn vạn phải đáp ứng ta, nếu như ngươi có đầy đủ năng lực, đừng quên giúp ta tìm hắn...
Giọng nói vang xa, Huyền Đế cùng Tử Huyên song song biến mất không thấy gì nữa!
- Tiền bối, đi tốt!
Thần Dạ trùng trùng điệp điệp dập đầu, đương thời hắn không lạy trời, không quỳ đất, chỉ quỳ thân nhân trưởng bối, nhưng Huyền Đế đáng giá hắn làm như vậy.
Lòng mang thiên hạ, cũng không phải một câu khẩu hiệu!
- Thần Dạ, đứng lên đi!
U Nhi nhẹ nhàng nâng Thần Dạ dậy, thần sắc cũng ảm đạm nhiều.
- U Nhi cô nương, ngươi đi làm việc đi, ta ở đây tu luyện một phen, giúp ta mang câu này ra ngoài, nói cho Bàng Tông rằng ta sẽ đi ra, còn có long hoàng tiền bối, thỉnh hắn chờ ta, có chuyện trọng yếu trò chuyện với nhau.
Thần Dạ lập tức ngồi xếp bằng xuống, sau đó tiến vào trạng thái tu luyện.
Tiến vào Cổ Đế điện, Thần Dạ trực tiếp đi vào trong, nơi đó là nơi tâm huyết cả đời của Cổ Đế khi còn sống lưu lại.
Đúng là tiến sâu vào Cổ Đế điện, Thần Dạ vẫn khiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quan/3284932/chuong-1057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.