Chương trước
Chương sau
Nhìn Thần Dạ cả người lúc như huyết nhân, trong lòng người của Hoàng gia bất chợt có một tia khoái ý.

Người thanh niên này biểu hiện ra càng đặc sắc, vậy thì ý nghĩa, Tôn Đào tiêu hao càng lớn, đối với Hoàng gia hắn mà nói, đoạt được cơ hội lạicàng gia tăng gấp bội…

Sau giây lát, lợi tiễn thanh sắc hướng phía phong long, phá không mà ra.

Cả bầu trời, vào lúc này bắt đầu kịch liệt run rẩy, lấy mắt thường cóthể thấy được, những nơi mà lợi tiễn đi qua, một đạo khe rãnh đen kịt vô cùng to lớn ở trước mặt mọi người rõ rang xuất hiện.

Cái khe đuổi theo thanh sắc lợi tiễn, đang hướng về một phương bạo phát mà dến.

- Ầm ầm!

Sau giây lát, thanh sắc lợi tiễn mang theo cái khe rãnh đen kịt tựa như thiểm điện đâm tới trong phong long khổng lồ….

Trên bầu trời, so sánh với Phong Long kia, thanh sắc lợi tiễn lộ ra vẻcực kỳ nhỏ bé, mang theo khe hở không gian đen nhánh nhanh như tia chớpxông thẳng vào trong phong long!

- Oanh!

Nổ tung kinh thiên chỉ ở sau chốc lát yên tĩnh liền ầm ầm vang dội!

Năng lượng rung động giống như thủy triều từ trong Phong Long này điêncuồng dữ dội trào ra, khí tức năng lượng cường đại lan tràn mà ra, huynh đệ Hoàng Thiên Lôi cùng Hoàng Thiên Đình có tu vi cao nhất ở chỗ nàyvào giờ khắc này cũng là không chịu nổi mà nửa quỳ xuống.

Về phần những người khác tự nhiên là càng thê thảm, hai chân quỳ rạpxuống đất, sinh sôi lún vào trong lòng đất, mà những người có tu vi hơiyếu một bậc lại là bị ngạnh sinh sinh chấn thành trọng thương.

Mặc dù là như vậy, ánh mắt của mọi người vẫn là không nháy một cái mànhìn hướng trời cao, bọn họ thật sự không nghĩ tới thanh niên cảnh giớiLực Huyền thế nhưng có thể phát ra một kích cường đại như thế.

Khi thanh sắc lợi tiễn kia mang theo khe hở không gian đen nhánh bắn vào Phong Long, lợi tiễn phá không, vô kiên bất tồi, thân ảnh kia lóe lênkhông chịu một chút Phong Long giảo sát nào mà có nửa điểm ảnh hưởng.

Một sát na sau, ở lúc thanh sắc lợi tiễn bạo tạc ra, một đạo thanh sắcquang trụ lớn nhỏ chừng trăm trượng giống như kình thiên chi trụ đâmxuyên qua, trực tiếp đâm xuyên qua cả Phong Long, cuối cùng ở một đầukhác của Phong Long này mà bắn lên cao!

Một màn kia tráng quan đến cực hạn, đồng thời cũng rung động tới cực hạn!

Bất quá liền ở thời điểm thanh sắc lợi tiễn từ một đầu khác dữ dội lướtra, Phong Long khổng lồ bị chia làm hai nửa ầm ầm nổ tung lên, lực lượng cường đại bao quanh thanh sắc lợi tiễn, cuos cùng song song hóa thànhđiểm sáng đầy trời, từng điểm tiêu tán.

Thân thể của Thần Dạ nhất thời nặng nề run lên, sắc mặt càng thêm táinhợt, máu tươi trong miệng dữ dội phun ra cả không gian, hướng tới mặtđất rơi xuống.

Mà Tôn Đào ở chỗ đối diện nhìn như là bị năng lượng trùng kích vào chỉvẻn vẹn là lui về sau mấy chục thước, cũng không có quá nhiều chật vật,nhưng hai tay của hắn giờ phút này da thịt bầy nhầy, có máu tươi từngđiểm rơi xuống, hiển nhiên thương tích phải chịu cũng không phải là quánhẹ.

Đại địa phía dưới, miệng của mọi người đều là há to ra, người trẻ tuổikia ở trong một kích chính diện này dĩ nhiên là đem Tôn Đào làm bịthương, gia hỏa này thật chỉ là võ giả cảnh giới Lực Huyền sao?

Sau khi ngẩn người ra, nhìn Thần Dạ từ trên bầu trời kia rơi xuống, mộtđạo thân ảnh đột nhiên hướng về phía hắn bạo xạ mà ra, lực lượng mạnh mẽ giống như là nộ long tàn nhẫn phách tới.

- Liễu Hàn Nguyệt, ngươi muốn chết!

Trong con ngươi Tôn Vĩ, hàn mang lướt qua, trường kiếm trong tay hắnkhông chút do dự mà bổ ra, một đạo thanh sắc kiếm quang dài ước chừngmười trượng mạnh mẽ từ trên vỏ kiếm lướt đi, đối tượng chính là đối vớithân ảnh của Liễu Hàn Nguyệt hung hăng chém xuống.

Đạo thanh sắc kiếm quang kia gào thét mà đến, thời điểm còn chưa tớitrước mặt Liễu Hàn Nguyệt đã là xé rách ra một đạo khe hở thật sâu gầntrăm trượng, loại phong duệ chi khí kia làm cho người ta âm thầm kinhhãi, đồng thời cũng để cho người ta biết đối với Liễu Hàn Nguyệt, ởtrong lòng Tôn Vĩ là sát ý bậc nào.

Liền ở lúc kiếm quang buông xuống, thân ảnh của Diêu Đồng đã là xuấthiện ở trước kiếm quang, huyền khí chuyển động giống như phong bạo tànsát bừa bãi, mang theo một cỗ năng lượng mạnh mẽ hướng về phía kiếmquang kia oanh qua, đồng thời cũng là đem Hoàng Vũ cách Tôn Vĩ không xacùng bao phủ xuống.

Mà trong con mắt của Liễu Hàn Nguyệt kia lướt qua một tia sát ý lạnhlẽo, phương hướng thay đổi, thân hình đột nhiên quỷ dị lướt ra, mục tiêu của hắn chính là Niệm Thần một mực đang ở trong trạng thái tu luyện.

Nguyên lai, mục tiêu của hắn từ trước tới giờ đều không phải là Thần Dạ!

Ở trong lòng Liễu Hàn Nguyệt, thực lực của Thần Dạ tuy làm cho hắn kiêng kỵ cùng ghen tỵ, nhưng uy hiếp trí mạng thật sự là nữ tử áo đen che mặt kia, mà ở trong lòng Diêu Đồng cũng đồng dạng là như thế, Tam ThiênThanh Huyễn lưu rất cường đại, Kiếm tông cũng rất lớn mạnh.

Nhưng lúc này đây chính là Tam Thiên Thanh Huyễn lưu chủ động khiêukhích, hơn nữa đối tượng là một trong những đệ tử ưu tú nhất của Kiếmtông, chuyện này nếu như không làm bí ẩn một chút, đó chính là một phiền toái cực lớn.

Nhìn Niệm Thần đang nhắm mắt, Liễu Hàn Nguyệt lành lạnh cười một tiếng:

- Tiện nhân, muốn diệt Phong Diệp cốc ta, hôm nay sẽ để cho ngươi hồn phi phách tán...

Huyền khí ở trong người vận hành đến mức tận cùng, sát na tiếp theo cuồn cuộn mà ra, mang theo một cỗ kình phong bá đạo cương mãnh không chútlưu tình nộ oanh tới Niệm Thần.

- Liễu Hàn Nguyệt, nếu Thần cô nương có bất kỳ mệnh hệ gì, mọi ngườitrong Phong Diệp cốc các ngươi chắc chắn vĩnh viễn sống không bằngchết...

Tôn Vĩ hoảng hốt, lớn tiếng quát lên!

Liễu Hàn Nguyệt cười to:

- Ha ha, Tôn Vĩ, ngươi cho rằng hôm nay các ngươi vẫn có thể còn sống rời đi sao?

Dưới một cây đại thụ cách đó không xa, phụ nữ trung niên suy yếu kia màtất cả mọi người đều quên mất đột nhiên mở mắt ra, hàn mang xẹt qua, tay nàng nhẹ nhàng mà động...

Chẳng những là tất cả mọi người không để ý đến Tần Tân Nguyệt, ngay cảgốc đại thụ này cũng bỏ qua luôn, phiến công kích mới vừa rồi kia,phương viên hơn mười dặm đều thành phế tích, khỏa đại thụ này sao có thể vẫn còn tồn tại?

Bất quá liền ở thời điểm công kích của Liễu Hàn Nguyệt sắp đánh trúngNiệm Thần, Tần Tân Nguyệt cũng mới vừa vặn động tay một cái, nữ tử áođen che mặt một mực ở trong trạng thái tu luyện đột nhiên vào giờ khắcnày mở mắt ra!

Ánh mắt trong suốt cùng với khí tức phát ra làm cho Liễu Hàn Nguyệt kinh hãi, tu vi của nữ tử này thế nhưng đã vượt qua hắn, đạt đến cảnh giớiLực Huyền bát trọng.

Kinh hãi thuộc về kinh hãi, nhưng cơ hội này quá khó có được, hơn nữacho dù kịp thời tỉnh lại thì như thế nào? Mới vừa ở trong trạng thái tuluyện đi ra, hết thảy đều chỉ có thể dựa vào phản ứng bản năng, cho dùgiết không được nàng, cũng có thể đem nàng trọng thương, kể từ đó uy lực của cái gọi là bản mệnh thần kiếm kia của nàng sẽ giảm đi, cũng là mấtđi rất nhiều lực uy hiếp!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.