Chương trước
Chương sau
Thời gian trôi qua từngchút, người ở trên lôi đài càng ngày càng ít, vẻ mặt của Liễu Hàn Nguyệt cùng Phương Uyên Thước lộ ra vẻ có chút khẩn trương, bất quá khi bọnhắn nhìn đến nữ tử áo đen che mặt kia cũng là đang không ngừng nhìnquanh, trong lòng nhất thời chắn chắn lại, xem ra ngay cả chính nàngcũng không thể xác định đồng bạn của nàng sẽ chạy đến hay không.

Như vậy liền rất tốt, Vân Đông Lưu không có ở đây, một cái Tôn Vĩ còn không phải là đối thủ của hai người bọn họ!

Ở sau khi tràng đại chiến sau cùng chấm dứt, Liễu Hàn Nguyệt cùng Phương Uyên Thước khẩn cấp đến chính giữa lôi đài, nhìn Hoàng Vũ nói:

- Hoàng cô nương, tiếp đến liền nên là một tràng cuối cùng đi?

Hoàng Vũ liếc nhìn Tôn Vĩ, sắc mặt bình tĩnh nói:

- Đó là tự nhiên, nếu hai vị đều chuẩn bị xong rồi...

Liễu Hàn Nguyệt chợt nhẹ nhàng cười nói:

- Hoàng Vũ cô nương, vón là Tứ đại công tử chúng ta tranh phong cho nênmới có quy tắc lúc trước, mà nay Vân Đông Lưu không có ở đây, không biết quy tắc này có thay đổi hay không đây?

Nghe tới thì Liễu Hàn Nguyệt rất công bình, không muốn chiếm bất kỳ tiện nghi nào, trên thực tế căn bản liền là đang trước tiên ép buộc HoàngVũ, hắn biết rõ tính tình của nàng, nếu như không có những lời này nóikhông chừng thật sẽ phát sinh một chút biến cố, cho nên hiện tại....

Con ngươi của Hoàng Vũ hơi hơi co lại, hờ hững nói:

- Quy tắc là lập ra liền sẽ không thay đổi, điểm này nhị vị cứ việc yêntâm, chỉ cần các ngươi có thể đạt được thắng lợi cuối cùng.

Lạnh lẽo từ trong lời nói truyền ra, Liễu Hàn Nguyệt cung Phương UyênThước nhìn như không thấy, bọn họ nhìn trúng cũng không phải là độ xinhđẹp của Hoàng Vũ, lấy thân phận của bọn họ, muốn có nữ tử xinh đẹp cònkhông phải rất đơn giản?

- Tôn huynh, sau khi đều có danh là Tứ đại công tử, bốn người chúng tacòn chưa bao giờ chân chính chiến qua một tràng, liền ở hôm nay để choTứ đại công tử chúng ta đều chia ra một cái cao thấp đi!

Phương Uyên Thước cười to một tiếng, đi tới trước mặt Tôn Vĩ nói.

- Phương huynh có ý tứ này, tiểu đệ tự nhiên phụng bồi!

Thần sắc của Tôn Vĩ không thay đổi, đừng nói là Phương Uyên Thước mộtngười khiêu chiến, liền là Liễu Hàn Nguyệt cùng hắn khiêu chiến, vìHoàng Vũ, Tôn Vĩ đều sẽ nghênh tiếp.

- Liễu Hàn Nguyệt, tên của Tứ đại công tử đã sớm thanh danh bên ngoài,ta cũng đã sớm muốn lĩnh giáo một phen, mượn cơ hội này chúng ta cũngkhông cần nhàn rỗi, như thế nào đây?

Không đợi Tôn Vĩ cùng Phương Uyên Thước bắt đầu đại chiến, Niệm Thầnnhanh như tia chớp xuất hiện ở trước người Liễu Hàn Nguyệt, lạnh nhạtnói.

Sắc mặt của Liễu Hàn Nguyệt hơi biến đổi, nói:

- Vị cô nương này, nơi này là đại hội tỷ võ chiêu thân, nhưng là không phải đại hội tỉ thí gì...

Niệm Thần khoát khoát tay, cười nhạo nó:

- Liễu Hàn Nguyệt, người sáng mắt không nói lời ám muội, trong lòng cácngươi đang đánh cái chủ ý gì không ai lại không biết, cho nên cũng đừngnói dài dòng, để tránh người ta coi thường thân phận thiếu chủ PhongDiệp Cốc ngươi, càng vũ nhục danh hiệu Tứ đại công tử.

Nghe vậy, Liễu Hàn Nguyệt không nhịn được mà lạnh lùng nói:

- Ngược lại là miệng lưỡi bén nhọn, bất quá cho dù hiểu được thì như thế nào? Chẳng lẽ ngươi còn muốn làm con rể của Hoàng gia hay sao?

Những lời này vốn nên để cho nguofi ta cười to lên, nhưng vô số ngườilại là yên lặng như tờ, không có một tiếng cười to phát ra, một màn ởmấy ngày trước kia, trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không làm chongười ta quên mất.

Niệm Thần bĩu môi nói:

- Con rể của Hoàng gia mặc dù chỉ có một, nhưng chưa chắc là Liễu Hàn Nguyệt ngươi.

- Phải hay không phải, ngươi nói không tính! Cô nương, nếu quấy rối mànói, chính là không để cho Hoàng gia mặt mũi, lấy thông tuệ của cô nương ngươi nên biết kết quả đắc tội với Hoàng gia là như thế nào.

Liễu Hàn Nguyệt cười khẽ một tiếng, đưa mắt nhìn sang nơi khác.

- Lời đồn quả nhiên sai lầm, Liễu Hàn Nguyệt cũng không gì hơn cái này.

Niệm Thần đột nhiên giảo hoạt nói:

- Bổn cô nương tham gia cái thịnh hội này đúng là không ổn, như vậy bổncô nương thay người đến tham gia, cái này hẳn là cũng được đi?

- Thay người?

Liễu Hàn Nguyệt cùng Phương Uyên Thước nhướng mày.

Niệm Thần cười xấu xa nói:

- Đúng vậy a, thay mặt công tử nhà ta tham chiến, như vậy cũng có thể a? Đừng nói không thể, Hoàng Vũ thật giống như cũng không nói không chophép người khác tới thay thế tham gia thịnh hội, đúng không Hoàng Vũ cônương?

Hai người Liễu Hàn Nguyệt thầm giận không dứt, lại nhất thời cứng họng,tràng thịnh hội này đúng là không có quy định như vậy, nữ tử áo đen chemặt cũng không phải là người lớn tuổi, lý do này mặc dù miễn cưỡng nhưng cũng không phải là phá hư quy củ.

- Nếu là ở trong quy củ, như vậy Liễu Hàn Nguyệt, để cho ta biết mộtchút về thủ đoạn của Phong Diệp cốc ngươi có giống với thái độ làm người âm hiểm như vậy hay không!

Thanh âm Niệm Thần lạnh lẽo, trường kiếm ở trong vỏ nhất thời bộc phát ra thanh âm kiếm ngân kinh thiên!

- Ha hả, nếu là tỷ võ chiêu thân, vậy vẫn là chính mình đến mới tốt một chút, Thần cô nương, cũng không cần làm phiền ngươi!

Trong một tiếng cười khẽ, thân ảnh Thần Dạ từ nơi xa nhanh chóng mà tới.

Nhìn Thần Dạ bình an vô sự, nước mắt trong đồng tử của Niệm Thần trongnháy mắt liền làm ướt khăn che mặt, cư nhiên không nhịn được mà nhào tới lồng ngực của hắn.

- Ngươi làm ta sợ muốn chết! Rốt cuộc ngươi đi nơi nào, ta cũng không tìm được ngươi?

Thần Dạ bất giác thất thần rồi, trải qua một thời gian ngắn ở chung,không thể phủ nhận quan hệ giữa hắn cùng với nữ tử trong ngực đã có tình cảm vượt xa bằng hữu bình thường, nhưng không cảm thấy chính mình sẽlàm cho nàng lo lắng cùng không muốn xa rời như thế...

Một sát na sau, Niệm Thần thật giống như đã thanh tỉnh lại, vội vàng rời đi lồng ngực khiến cho nàng trong mỗi tối đều sẽ tưởng niệm kia, lau đi nước mắt, cáu giận nói:

- Chuyện tiếp theo ngươi tự mình giải quyết!

Niệm Thần một mực nói nàng rất xấu, cho nên mới dùng khăn để che mặt,nhưng Thần Dạ dám đoán chắc khuôn mặt ở phía sau cái khăn kia tuyệt đốisẽ giống như tiên tử trong tranh vẽ...

- Tạm thời xảy ra một chút ngoài ý muốn, cho nên trì hoãn, để ngươi lo lắng rồi!

Bất kể cùng Niệm Thần ở chung như thế nào, chỉ riêng phần lo lắng nàycủa nàng, Thần Dạ liền hết sức cảm động, bởi vì Huyền Lăng, nàng một mực trợ giúp chính mình mà cũng không cần hồi báo gì, có lẽ bí mật ở bêntrong Thiên Nhất môn kia để cho nàng chiếm được đầy đủ chỗ tốt, nhưngnhững cái này so ra kém!

- Hừ!

Niệm Thần nhẹ nhàng hừ khẽ:

- Liễu Hàn Nguyệt cùng Phương Uyên Thước hai cái gia hỏa này cũng khôngcó hảo tâm, ngươi giúp ta đánh bọn ho một trận, liền tha thứ cho ngươitới muộn.

- Tốt, liền hung hăng đánh bọn họ!

Thần Dạ cười.

Trên khuôn mặt của Liễu Hàn Nguyệt cùng Phương Uyên Thước bỗng nhiên córét lạnh cực độ dũng động, thanh danh tới này, ở bên trong cùng thế hệcòn chưa từng gặp qua người lớn lối như thế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.