Chương trước
Chương sau
Sau một sát na, tất cả bađộng ngưng tụ hóa thành một đầu mãng xà khổng lồ, cự mãng vẫy đuôi bạoxạ mà ra, trên đường đi qua, nhất thời cả đại địa bị nứt ra, từng đạođịa tâm chi hủy ngưng tụ thành cột nước phóng lên cao.

- Hai tiểu bối, tiếp lấy một thức này của lão phu, chuyện ngày hôm nayliền tính là đã xong, ít nhất vào hôm nay, lão phu cùng với Yêu độngthiên sẽ không lại tìm các ngươ phiền toái. Nếu như không tiếp được, tuy là sẽ không giết các ngươi, nhưng cái trừng phạt tất yếu kia, lão phutin tưởng nhất định sẽ để cho các ngươi vĩnh sinh không quên!

Từ Lăng lão quái vô cùng dữ tợn cười nói.

Mỹ mâu của Niệm Thần run lên, lòng bàn tay nhẹ nhàng nắm lên chuôikiếm... Không đợi nàng rút trường kiếm ra, tay của Thần Dạ liền là đạt ở trên tay của nàng chợt vỗ nhẹ.

Niệm Thần chơ nghiêng người nhìn lại, trên khuôn mặt của người bên cạnh hiện lên nụ cười để cho mình yên tâm!

Cái bàn tay ấm áp kia mang theo Niệm Thần nhanh chóng lui lại, cùng lúcđó từng đạo hắc mang từ trong cơ thể hắn phô thiên cái địa bạo dũng màra, phiến khu vực kia đã giống như một tấm hắc mạc phủ xuống!

Trong một sát na, từ trong hắc mang che khuất bầu trời này long thủ hiện ra, chợt long thân khổng lồ trực tiếp do hắc mang vô tận này ngưng tụthành.

- Hống!

Chân Long hiện, thiên hạ kinh!

Ở bên trong đại chiến với Vân Đông Lưu, mọi người đã thấy được Chân Long mà thanh bào thanh niên hóa hình ra, nhưng Chân Long hiện tại này lạilà có thêm vô số linh tính, nhìn quá một cái phảng phất là cao thủ longtộc chân chính hiện thân ở nơi này.

Long uy dũng động, rung động thiên địa, một cỗ uy áp bất đồng với ngườikhác trực tiếp làm cho vô số người ở nơi này cũng là không cách nào hôhấp bình thường!

Dưới long uy bao phủ, cự mãng kia mặc dù là do huyền khí biến thànhnhưng giờ khắc này vẫn là để cho người ta cảm ứng được cự mãng có cảmgiác sợ hãi.

Thần sắc của Từ Lăng lão quái đồng dạng là không khỏi thay đổi, một lát sau quát lên chói tai:

- Cho dù là Chân Long cũng đừng mong ngăn cản được lão phu!

Bàn tay kia chợt nắm chặt, huyền khí bàng bạc liên tục không ngừng rótvào bên trong cự mãng, một tiếng gầm thét thê lương, cự mãng nhúc nhích, đuôi dài ở trong không gai nặng nề quét một cái, thân mãng bỗng nhiênnhư điện tàn bạo hướng phía trước dữ dội vọt tới.

- Hống!

Thanh âm long ngâm chấn triệt thiên địa, Chân Long chợt lượn vòng màxuống, ở bên trong hắc sắc quang mang bao phủ, long trảo lộ ra, nặng nềvỗ vào trên thân thể của cự mãng.

- Bồng!

Một long một mãng ở giữa không trung đụng vào nhau, trực tiếp đem cả đại địa xé rách ra một đạo khe hở khiến cho người ta xúc mục kinh tâm.

Mặc dù long uy là không gì địch nỏi, nhưng tu vi của Thần Dạ thủy chungkhông bằng Từ Lăng lão quái, sau khi Hắc Long ở giữa không trung ngăncản cự mãng mấy giây liền là bị ngạnh sinh sinh đánh tan, sau đó cự mãng kia như cũ là mang theo hung lệ hướng hai người nộ khiếu mà tới.

- Phá Diệt đao!

Thần Dạ tay cầm Thần Dạ, bạch sắc đao mang trăm trượng từ chỗ lưỡi đaodữ dội lướt ra, dưới khí tức của Phá Diệt đao, đao mang cường đại nộtrảm mà xuống.

- Oanh!

Dù là Phá Diệt đao pháp bá đạo, vẫn la bị cự mãng mạnh mẽ oanh tán, rung động năng lượng phát ra khiến cho chung quanh lập tức biến thành mộtmảnh phế tích.

Cao thủ Địa Huyền đỉnh phong quả nhiên cường đại, Thần Dạ ở lúc không sử dụng những lá bài tẩy cường đại nhất như Cổ Đế điện, Thiên Địa HồngHoang tháp cùng với bản thân Thiên Đao, hại đạo công kích bất phàm liêntục thế nhưng cũng là không cách nào ngăn cản được tiến công của đốiphương.

Bất quá tuy là không cách nào ngăn cản, uy lực của cự mãng đã không lớnbằng lúc trước, chỉ bằng vào cự mãng hiện tại thật sự là khó có thể đốivới hai người tạo thành uy hiếp về tính mạng, càng thêm không thể nàogiống như lời của Từ Lăng lão quái là muốn để cho bọn hắn lưu lại ký ứcvĩnh sinh không quên.

Trước mắt cũng là không phải không thể phá.

Nghênh đón đầu cự mãng kia xông tới, Thần Dạ lần nữa xuất ra một quyền,chỉ nghe thấy một tiếng oanh, hư không chấn động, trên quyền đầu của hắn hiện đầy long lân, long thủ mờ ảo hiện lên đánh tới trên đỉnh đầu cựmãng.

Ở trong tiếng va chạm ầm ầm, đầu cự mãng kia chậm rãi tiêu tán.

Thần Dạ cũng là bắn ngược mà về, ước chừng sau vài trăm thước mới là ổnđịnh được thân thể, một ngụm máu tươi chợt phun ra, nhưng ở trong chậtvật vô cùng thì trong đồng tử của hắn lại là có thể nụ cười thản nhiên.

Lần này là hắn chân chính dùng sở học của bản thân, không mượn dùng bấtkỳ một ngoại lực nào cứng rắn ngăn chặn cao thủ Địa Huyền đỉnh phong.Mặc dù là cực kỳ chật vật, cũng là thua hoàn toàn, bất quá cũng là đemmột kích cường đại nhất của Từ Lăng lão quái tiếp được.

Vô số người ở nơi xa cũng là không nhịn được mà trong lòng hít vào mộthơi khí lạnh, trong ánh mắt nhìn về Thần Dạ đã là tràn đầy ý tứ phức tạp khác thường.

Thực lực của Từ Lăng lão quái, rất nhiều người đều là rõ ràng, nếu nhưđối thủ đổi lại thành bọn hắn, dưới một kích này của lão, ít nhất làtrọng thương vô lực, nhưng thanh bào thanh niên kia hiện tại như cũ cònlà có thể duy trì lực chiến đấu...

Chẳng những là những người khác, ngay cả chính Từ Lăng lão quái ở giờ phút này đều không nhịn được mà trở nên kinh ngạc.

Ở lão nghĩ đến, bằng vào thực lực của lão, đánh chết đối phương cũng làdễ dàng, mà hiện tại ở chỗ này không cách nào đem đánh chết, như vậy đểcho hai người này trọng thương, tiến thêm một bước phế bỏ tu vi của bọnhắn hẳn là có thể làm được, chưa từng nghĩ tới...

- Thần Dạ!

Niệm Thần nhanh như tia chớp lướt tới bên cạnh Thần Dạ, dìu lấy tay hắn, cảm nhận được suy yếu cùng thương thế của hắn, một cỗ lạnh lẽo nhấtthời ở trong đồng tử của nàng bắn ra.

- Từ Lăng lão quái, ngươi muốn chết!

- Hắc hắc! Lão phu thật hi vọng các ngươi có thể giết lão phu, đỡ cholão phu nhận lấy một cái tiếng xấu là lấy già lấn trẻ, cũng không biếttiểu tiện nhân ngươi có thể làm được hay không

Từ Lăng lão quái liên tục cười lạnh, sải bước hướng hai người Thần Dạ đi tới.

Gia hỏa này cũng đủ thông minh, có cái gọi là quy củ ở đây, coi như làlão cũng không thể ở trước mắt mọi người mà giết người, nhưng nếu như để cho đối phương chủ động đến khiêu khích lão, đối với lão có hành độnguy hiếp, như vậy vì tự vệ, chuyện nên làm đều có thể làm rồi.

Người thông tuệ như Niệm Thần tự nhiên biết tính toán của Từ Lăng lãoquái, biết thì biết, nàng nguyện ý cho Từ Lăng lão quái một cái cơ hộinhư vậy, không có bất cứ người nào ở sau khi khiến Thần Dạ bị thương còn có thể lông tóc không hao tổn gì.

Bàn tay của Niệm Thần chuyển một cái, ở trên mu bàn tay nàng rõ ràng có một đạo u mang bỗng nhiên hiện lên...

- Thần cô nương, đừng vọng động!

Thần Dạ đem tay nàng kéo lại, nói:

- Liền để cho lão đắc ý đi, có tâm muốn giết người, chúng ta còn sợ không tìm được cơ hội sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.