Chương trước
Chương sau
Tuy nhiên, thần thú cũng không thể nói tiếng người, thậm chí có chút biểu hiện bên ngoài, tựa hồ so với yêu thú cũng có tu vi đến mức này thì còn kém hơn.

Thần Dạ có hơi không hiểu điều này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì. Thế nhưng hắn mơ hồ có loại cảm giác, Định Hải Thần Thú trong tương lai sẽ cực kỳ phi phàm. Mà nay, chẳng qua là nguyên nhân nào đó khiến cho bọn chúng bị hạn chế ở một chút năng lực này.

Cho nên, Thần Dạ không keo kiệt chút nào mà cho nó một đạo long khí, hy vọng có thể giúp nó một tay. Đồng thời cũng là vì cám ơn thần thú này khổ cực dọc đường. Nếu như không có Định Hải Thần Thú này thì con đương đi đó sợ là sẽ gian nan hơn rất nhiều.

Tuy nói là Hổ Lực đã nói qua, tộc Hổ Sa có khả năng hỗ trợ!

Định Hải Thần Thú ngửa đầu, nhẹ nhàng gầm rống một tiếng tràn đầy ý cảm kích. Nó có thể hiểu rõ ràng, một đạo long khí kia đối với Thần Dạ mà nói, cũng là cực kỳ trân quý.

- Được rồi, mang theo mọi người trở về đi thôi!

Thần Dạ khẽ cất tiếng cười, rồi quay sang đám người Phong Kình mà nhỏ giọng nói:

- Mọi người vào lúc trở về lúc thì cẩn thận một chút, dốc hết khả năng để tránh phát sinh tranh chấp cùng Mặc Thành bọn họ.

- Cứ yên tâm đi, không có việc gì.

Phong Kình nhẹ nhàng cười nói:

- Trong thời gian Chúng Thần Chi Mộ mở ra, ở trong hải vực sẽ không có đại sự khiến cho loại chuyện đó phát sinh.

- Hảo, chúng ta đi vào trước!

Nói xong, Thần Dạ cầm tay Tử Huyên, đón chùm tia sáng mà lao về hướng trong Chúng Thần Chi Mộ.

Chờ lúc đi ra, Chúng Thần Chi Mộ sẽ tự động đưa bọn họ đi về hướng địa phương muốn tới. Cho nên, không cần Định Hải Thần Thú chờ đợi ở chỗ này. Đương nhiên, cũng có thể không cần đón nhận Chúng Thần Chi Mộ đưa tiễn, chỉ cần ngươi cảm giác chính mình có nắm chắc thì có khả năng tùy ý đi lại ở trong biển cả !

Ở phía sau Thần Dạ và mẹ con Tử Huyên, bốn người Phong Tường cũng là đi theo sát. Trong Yêu Tộc, có hai con yêu thú tộc Hổ Sa cùng Yêu Tộc khác dẫn dắt, cũng chỉ mỗi tộc có mấy đạo thân ảnh được chùm tia sáng bao bọc tức thì xâm nhập vào Chúng Thần Chi Mộ.

Năm đạo hào quang liền quay về Chúng Thần Chi Mộ. Còn đạo cánh cửa khổng lồ kia bắt đầu chậm rãi bế quan...

Sau khi nhìn theo một đám người tiến vào, đám người Phong Kình cũng không chờ đợi bao lâu, liền theo Định Hải Thần Thú dẫn dắt mà xoay người lên đường quay về.

Tại phía sau bọn họ, Mặc Thành một mực gắt gao nhìn chăm chú vào bọn họ. Nét hung ác trong ánh mắt chưa từng có yếu đi nửa điểm. Thế nhưng rốt cuộc lão cũng không bám đi theo sau.

Hiển nhiên, ở trong khoảng thời gian này, xác thực như Phong Kình nói. Có chút chuyện là lão không dám làm.

Nhưng ánh hung ác trong mắt Mặc Thành vẫn chưa từng tan đi. Lão nhìn Chúng Thần Chi Mộ, không khỏi nhe răng cười:

- Tiểu tử, cho dù ngươi có chết ở trong Chúng Thần Chi Mộ hay không, thì long khí trên người của ngươi đều sẽ là thuộc về ta, hắc hắc!

Vừa vào Chúng Thần Chi Mộ, chùm tia sáng bao phủ cách người mình bỗng đột nhiên biến mất không thấy tăm tích đâu nữa, khiến cho Thần Dạ và mẹ con Tử Huyên trực tiếp hiện ra ở trong thiên địa này.

Loại khí tức hồng hoang như sóng biển vào đúng một khắc này như những trận gió từ bốn phương tám hướng thổi đến. Đừng nói Thần Dạ, mà ngay cả tu vi cùng thực lực của Tử Huyên thì giờ phút này cũng không nhịn được mà khó chịu hừ một tiếng. Hai chân run lên, cả người muốn ngã quỵ xuống trên mặt đất.

- Áp lực trong phiến không gian này không giống với thế giới thật sự. Xem ra, chúng ta đầu tiên cần phải thích ứng với hoàn cảnh nơi này. Nếu không, một tấc khó đi!

Thần Dạ hai chân đang run rẩy không ngừng, cho dù lấy thân thể dũng mãnh và ý chí vô cùng mạnh thì cũng chỉ làm hắn cũng không hoàn toàn quỳ rạp xuống đất. Thế nhưng cả người hắn, xem ra đã như là một cây trường cung đang cong gập tại chỗ.

Mà phía sau bọn họ đang vang lên những tiếng lịch bịch. Không cần quay đầu lại nhìn thì cũng biết, tất cả mọi người bao gồm những yêu thú này ở trong đó, sau khi tiến vào trong Chúng Thần Chi Mộ thì e rằng đều là nhất tề quỳ rạp xuống trên mặt đất.

- Cũng không có chuyện gì chứ !

Thần Dạ vẫn gian nan xoay người lại để nhìn. Dù sao hắn đã nhận lời sẽ chiếu cố tốt cho bốn người Phong Tường. Mặc dù lúc này mới tiến vào thì có lẽ sẽ không phát sinh nguy hiểm gì, nhưng cẩn thận một chút cũng không tồi.

- Không có... chuyện gì, chúng ta, rất tốt!

Mấy người này mở miệng đáp mà đều có vẻ đã cố hết sức. Có thể nghĩ, áp lực mà đám người Phong Tường pải chịu ra sao. Nhưng cũng chính là như vậy, khiến cho sự kính nể của bốn người đối với Thần Dạ càng lớn hơn vài phần.

Sự chênh lệch tu vi giữa bọn họ với nhau cũng không coi là quá lớn a!

Ánh mắt Thần Dạ lúc này cực kì chăm chú. Hắn xoay người lại nhìn một vòng. Nơi này thật giống như là tận cùng thế gian, không thấy được thế giới đáy biển khổng lồ lúc đi vào kia.

Một kết giới đã ngăn cách hai thế giới!

Thủ đoạn thần thông đến mức này, thực sự không phải là chưa từng nhìn thấy. Cao thủ Lực Huyền liền có khả năng thi triển một chút phong ấn thô thiển, sau khi đạt tới cảnh giới Hoàng Huyền, tiếp xúc lực lượng không gian thì uy lực của phong ấn kết giới sẽ càng lớn hơn.

Thần Dạ tin tưởng, ở trong thế giới này, cao thủ tuyệt đỉnh trên Hoàng Huyền nhất định có không ít. Những người đó, lật trời khuấy biển, lực của bản thân đủ làm sụp đổ núi non, còn phong ấn trang bị ra thì cũng là có thể tự thành một lục địa.

Tuy nhiên, nếu phải phong ấn nơi này thành một lục địa, biến thành vĩnh cửu mà không phải tạm thời, cái đó cũng không là ai đều có thể làm được.

Lúc ở Đại Hoa hoàng triều, thân trên thế gian xa xôi, không có khả năng tiếp xúc nhiều lắm, choi nên những điều Thần Dạ có thể biết đến đồng dạng cũng sẽ không quá nhiều. Thế nhưng hắn có mẫu thân rất giỏi, dường như đối với thế giới bên ngoài lại biết cực kỳ rõ ràng. Cho nên, hắn đã được nghe qua rất nhiều lời đồn đại.

Trong truyền thuyết, cao thủ đạt tới cảnh giới Thánh Huyền là có thể đủ với tay đến thế gian, tự mở ra một chốn. Từ cái tồn tại ở trong thế gian này mà lại làm ra thế giới độc lập !

Nhưng hiện tại Thần Dạ cho rằng, Chúng Thần Chi Mộ này tuyệt không phải là cao thủ đỉnh cao ở mức Thánh Huyền có khả năng cấu tạo ra.

Không nhờ cái gì khác, chỉ dựa vào lực lượng linh hồn cường đại sau khi Hồn Biến, mà hắn mơ hồ cảm ứng được, khí tức đang tràn ngập ở trong chốn thiên địa này phảng phất có chỗ không giống với thế giới bên ngoài.

Điều này có ý nghĩa, đây là một thế giới độc lập đích thực, mặc dù so với thế giới bên ngoài thì nằm dưới cùng khoảng không vũ trụ, thế nhưng qui luật tựa hồ tịnh không giống.

Trong đồn đại, cao thủ Thiên Huyền có thể thao túng Thiên Địa Chi Lực, lúc đạt tới đỉnh cao càng là làm hợp ý trời, cho nên được xưng là Thiên Huyền!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.