Chương trước
Chương sau
Sau một thoáng, Mạc Lăng Sơn nói:

- Thần công tử, ngươi muốn hai cái danh ngạch chính là ngươi cùng với Tử Huyên cô nương cùng vào có phải hay không?

- Không sai!

Nghe vậy, Mạc Lăng Sơn gật đầu nói:

- Như vậy chúng ta đi thẳng vào vấn đề mà nói, Thần công tử ngươi nếu muốn đi vào Huyết Long Đàm ngâm mình cũng không phải là không thể...

- Nói điều kiện đi, đừng lại nói một chút lời thừa, đem chúng ta vui đùa liền rất có ý tứ sao? Ha hả, chọc cho các ngươi nóng nảy, các ngươi muốn dùng thực lực muốn dùng thực lực cường hành lưu lại chúng ta, hoặc là nói không giữ lời, các ngươi nếu đem ta chọc cho nóng nảy, cho dù đáp ứng xuất chiến, hắc, chẳng lẽ Tử Huyên liền sẽ không nhường sao?

Nhìn Chung Luyện vẫn là một thân lạnh lẽo ngăn ở trước mặt, Thần Dạ gằn từng chữ, uy hiếp trong giọng nói không che giấu chút nào.

- Oanh!

Lời này thật giống như kinh lôi, chấn đến thân thể của mọi người trong sảnh đều run lên, ngay cả Chung Luyện cực độ tức giận liền sau khi nghe xong lời này cũng không khỏi ẩn nhẫn xuống, cứng cũng không được, nhường cũng không xong!

Lời của Thần Dạ mang theo huyền khí, trải qua hồi lâu mà không tiêu tan!

Mạc Lăng Sơn lúng túng cười:

- Thần công tử, ngươi ngàn vạn lần không nên hiểu lầm, chúng ta không có ý tứ này.

- Liền coi như các ngươi có, ta cũng không quan tâm.

Nếu muốn thương lượng cái gì, thật không cần thiết để Thần Dạ cùng Tử Huyên một bên nghe được, sau khi thương lượng tốt, báo cho một cái kết quả là được. Bất kể kết quả này có làm cho Thần Dạ hài lòng hay không cũng sẽ không khiến hắn ghét như thế.

Nhìn như Mạc Lăng Sơn thương lượng ở trước mặt của mình là biểu hiện trong lòng hắn không có quỷ, song chính là nói đến quanh co lòng vòng, yêu cầu của mình đề ra căn bản là si tâm vọng tưởng!

Đường đường là cao thủ Lực Huyền, thân là thế lực đứng đầu lớn nhất của Hiên Quang thành lại sử dụng loại tâm kế này, mặc dù tư cách tiến vào Long Huyết Đàm trân quý nhưng cũng quá mất thân phận rồi.

Nếu như thành ý của Mạc Lăng Sơn không đủ, vậy cũng đừng trách Thần Dạ bắt lấy thiên tử mà lệnh chư hầu!

Nghe được lời nói cứng rắn của Thần Dạ, thần sắc của Mạc Lăng Sơn hơi đình trệ, chợt nghiêm nghị mà đi thẳng vào vấn đề nói:

- Thần công tử, ngươi nghĩ lại muốn thêm một cái danh sách, có thể được, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi có thể đủ đánh bại ái đồ Khâu Ảnh của Chung môn chủ!

Lúc dứt lời, thanh niên đi theo Chung Luyện mà đến mang theo một phần ngạo nghễ, mấy phần mục quang ghen tỵ dần dần từ ghế sau đứng dậy.

Nghe xong lời nói này, Thần Dạ cuối cùng là có chút hiểu được tại sao Chung Luyện hắn đối với nhóm người mình thủy chung có một phần không hài lòng, thậm chí là cừu thị, thì ra cái danh ngạch mà mình muốn là Đại Nguyên môn phải bỏ ra.

- Tiến vào Long Huyết Đàm tổng cộng có năm cái danh ngạch, Mạc gia ta có hai, ba vị đang ngồi đây mỗi người một cái, Tử Huyên cô nương thay thế Hiên Quang thành xuất chiến, Mạc gia thân là thế lực cường đại nhất của Hiên Quang thành thành sẽ phân ra một cái danh ngạch liền không có gì để nói! Mà muốn Đại Nguyên môn giao ra danh ngạch chính là năm năm trước, lúc hai thành đối quyết, Đại Nguyên môn bị thua...

Những lời này của Mạc Lăng Sơn giống như đang giải thích, đồng thời cũng đang nhắc nhở Thần Dạ nếu như hắn cứ muốn kiên trì, như vậy trận chiến này cũng là tương đối cực khổ.

Bất luận là vì tư cách tiến vào Long Huyết Đàm hay là vì vãn hồi danh dự, Đại Nguyên môn cùng Khâu Ảnh đều sẽ toàn lực ứng phó, thậm chí còn sẽ vận dùng một chút thủ đoạn đặc thù, Thần Dạ cần phải suy nghĩ kỹ càng.

Thần Dạ cười như không cười mà nhìn Mạc Lăng Sơn, thản nhiên nói:

- Nếu Mạc gia chủ hết thảy đều sắp xếp xong xuôi, ta tựa hồ cũng không có lựa chọn khác. Vậy thì đánh một trận đi, ai bảo ta hết sức khát vọng nhận được cái danh ngạch này cơ chứ.

Lời này khiến cho sắc mặt của Mạc Lăng Sơn nhất thời có điều bối rối, sau khi ngượng ngùng cười một tiếng, lập tức nói:

- Khâu Ảnh, ngươi liền tỷ thí với Thần công tử một phen đi, nhớ kỹ, điểm đến là dừng, tất cả mọi người chớ vì Long Huyết Đàm mà đánh mất hòa khí lẫn nhau.

- Vâng!

Sau khi Khâu Ảnh cung kính thi lễ với Mạc Lăng Sơn mới nhìn hướng Thần Dạ, mỉm cười nói:

- Mời Thần công tử chỉ giáo!

Lời nói vô cùng khách khí nhưng vẻ mặt ngoài cười trong không cười kia cùng với âm lãnh rất khó để người ta nhận thấy được để cho Thần Dạ biết, kế tiếp cái gọi là tỷ thí nhất định sẽ không như lời nói của Mạc Lăng Sơn là điểm đến là dừng.

Lấy niên kỷ của Khâu Ảnh có tu vi Thượng Huyền nhất trọng cảnh giới quả thật không tệ, bất quá Thần Dạ cũng không có quá nhiều để ý, hắn hôm nay đã xa xa vượt qua lúc ở trong hoàng cung, sau khi tu luyện Hàn Nhật Xạ Nguyệt tiễn hắn cũng coi như là xưa đâu bằng nay, huống chi...

Thần Dạ nhìn về phía mọi người hỏi:

- Cái gọi là tỷ thí, không biết là có thủ đoạn gì không thể sử dụng không?

- Trừ sử dụng những thứ đan dược có thể tạm thời tăng lên tu vi ra, những thủ đoạn khác đều có thể sử dụng.

- Là vậy sao?

Nụ cười trên khuôn mặt của Thần Dạ càng thêm sáng chói, chợt nhìn về phía Khâu Ảnh nói:

- Như vậy chúng ta có thể bắt đầu.

- Thần công tử, mời tiếp chiêu, cẩn thận rồi.

Khâu Ảnh vẫn lộ ra vẻ nho nhã lễ độ, bất quá ở lúc thoại âm rơi xuống, khí thế của cảnh giới Thượng Huyền như cuồng phong gào thét mà ra, cả người vừa động giống như bôn lôi dữ dội lướt ra, nhìn hành động như vậy hiển nhiên là không muốn cho Thần Dạ nửa tia cơ hội.

- Ha hả!

Thần Dạ cũng không nhúc nhích, tiếng cười vang dội, cong ngón tay búng ra, một đạo hắc ảnh chợt bắn mạnh tới, một cỗ xu thế áp bách trong nháy mắt quanh quẩn trong phòng khách.

- Khôi lỗi cấp bậc Thượng Huyền?

Đám người Mạc Lăng Sơn ở tại chỗ mỗi người đều là cao thủ, tự nhiên nhìn một cái là có thẻ nhìn ra thực lực chân thực của Quỷ thi, sắc mặt của Chung Luyện liền là thảm biến.

Tuy nói là cảnh giới ngang hàng với nhau, nhưng Khâu Ảnh mới vừa tiến vào cảnh giới Thượng Huyền thì như thế nào là đối thủ của Quỷ thi?

Một sát na này Chung Luyện đều đã có tâm tư ăn thịt người, nếu như không phải là trước mắt nhiều người, nếu như không phải là có Tử Huyên ở dây, Chung Luyện thật sẽ một chưởng phách chết Thần Dạ.

- Oanh!

Quỷ thi cùng Khâu Ảnh vừa mới tiếp xúc, thân thể của Khâu Ảnh liền giống như chim bị gãy cánh nặng nề rơi trên mặt đất, một thân khí tức nhanh chóng uể oải xuống...

- Mạc gia chủ, như vậy đã đủ chưa?

Thu hồi Quỷ thi, Thần Dạ cười nói:

- Đủ rồi, đủ rồi!

Mạc Lăng Sơn vội nói, trong thần sắc vẫn còn có khiếp sợ, không phải là giật mình Thần Dạ có một cụ khôi lỗi, mà là công kích kinh người của Quỷ thi để cho bọn họ cảm thấy bất khả tư nghị.

Khâu Ảnh dù gì cũng là võ giả cảnh giới Thượng Huyền, nhưng ngay cả một chiêu của Quỷ thi cũng không tiếp được.

Thần Dạ hỏi:

- Chúng ta có hai cái danh sách tiến vào Long Huyết Đàm, chư vị sẽ không đổi ý chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.