Chương trước
Chương sau
- Nương, đã qua mấy ngày rồi mà sao đại ca ca vẫn chưa ra ngoài?

Linh nhi có chút không nhịn được, liền nhỏ giọng hỏi.

Tử Huyên vuốt vuốt đầu của Linh nhi, nhẹ giọng cười nói:

- Đại ca ca của con vẫn đang cố gắng!

Ngọc giản ghi lại Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiến là do Tử Huyên đoạt được, nên nàng tất nhiên đã xem qua vũ kỹ này, vô cùng cường đại đối với người phía trước là chuyện không thể nghi ngờ, chính là như vậy nên nàng hiểu rõ, Thần Dạ nếu muốn thành công cũng không đơn giản như vậy, hơn nữa nếu muốn tu luyện thành công…. Không tốn thời gian thì không thể nào làm được.

- Nương, đại ca ca dụng tâm như vậy, có phải là ảnh hưởng của tình thần bị thương đối với đại ca ca sẽ bị chế trụ phải không?

Một lát sau, Linh nhi có chút lo lắng hỏi.

- Nhất định là thế rồi!

Tử Huyên vô cùng kiên định gật đầu.

- Vâng, con cũng tin tưởng đại ca ca nhất định có thể làm được.

Linh nhi cũng vô cùng kiên định, trên khuôn mặt xinh đẹp vô cùng tin tưởng.

- Ông!

Khi hai mẹ con đang nhẹ giọng nói chuyện với nhau, đột nhiên trong không gian có đại lượng linh khí thiên địa đang nhanh chóng bắt đầu khởi động, sau đó phi tốc hội tụ về phía Thần Dạ đang ở trong phòng.

Chấn động như vậy tuy rằng không phải vô cùng kinh người, nhưng cũng không hề nhỏ.

- Nương, sao lại thế này?

- Cái này là sao?

Lông mày kẻ đen của Tử Huyên nhíu lại thật chặt, sau một lát cảm ứng, trong đôi mắt đẹp lại xuất hiện một nụ cười xuất phát từ trong nội tâm.

- Linh nhi đừng quá lo lắng, lúc này đại ca ca của con thu hoạch không hề nhỏ, hắn đã đánh sâu vào cảnh giới Trung Huyền ngũ đoạn rồi.

Nói xong một câu này, tươi cười trong mắt Tử Huyên càng phát ra nồng đậm.

Vài tháng này Thần Dạ đã trải qua quá nhiều áp lực, dưới sự áp bách cường độ cao đã khiến cho tu vi của hắn sau khi trở lại Đại Thiên phủ, thăng lên từ cảnh giới Trung Huyền nhị đoạn tới tứ đoạn.

Vốn dĩ với tốc độ tu luyện của Thần Dạ, ít nhất phải cần một khoảng thời gian nữa mới có thể đánh sâu vào cảnh giới ngũ đoạn, nhưng ngay khi hắn tu luyện Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiến, lại làm cho khoảng thời gian mà hắn cần để thăng tiến lại biến mất.

Rõ ràng Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiến chính là bất phàm!

Nhưng chỉ có mình Thần Dạ mới có thể biết rõ ràng, hắn có thể nhanh chóng đánh sâu vào cảnh giới Trung Huyền ngũ đoạn, ngoài nguyên nhân là do tu luyện Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiến ra, còn có một nguyên nhân trọng yếu hơn chính là hồn phách của hắn!

Đây là một sự may mắn mà Thần Dạ không thể ngờ trước!

Khi hồn biến sắp bị hỏng lại đột nhiên khôi phúc, hơn nữa mơ hồ còn sắp sửa đạt tới giai đoạn ngưng hình, vừa lúc có thêm sự trợ giúp của Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiến, trải qua lần va chạm ngắn ngủi với chấn động đáng sợ trong ngọc giản kia, tuy rằng không thể làm cho trình độ của hồn phách được đề cao, nhưng lại làm cho tu vi của bản thân hắn tăng lên thêm một tầng nữa!

Trong thiên địa, linh khí hội tụ dư thừa, giống như một vòng nước xoáy xoay quanh ở phía trên phòng.

Vốn là chỉ đánh sâu vào cảnh giới Trung Huyền ngũ đoạn mà thôi, cũng không có khả năng gây ra động tĩnh lớn như thế, như vậy có thể biết được, hồn phách và Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiến đã tu luyện thành công.

- Tử Huyên cô nương, tiểu thiếu gia không sao chứ?

Tô Lập vội vàng chảy đến, cảm ứng được sự thay đổi của hư không khiến trong lòng hơi kinh hãi.

- Rất tốt, Tô phủ chủ không cần lo lắng!

Tử Huyên nở nụ cười, mang theo Linh nhi thối lui đến sân nhỏ bên ngoài.

Một lát sau, một đạo thanh mang nhàn nhạt trực tiếp xuyên qua nóc phòng, xuất hiện ở bên trong vòng xoáy linh khí, chợt vô số linh khí xuyên qua thanh mang liên tục không ngừng tuôn vào trong phòng.

Sau khi nhìn thấy một màn như vậy, cho dù Thần Nguyên và Tô Lập không tận mắt nhìn thấy chuyện trong phòng, nhưng với kiến thức vốn có của hai người cũng có thể tưởng tượng ra, thân thể của Thần Dạ lúc này nhất định giống như một cái động không đáy hút lấy những linh khí thiên địa này.

Nếu đặt những hình dung này lên trên người những người khác có lẽ có chút khoa trương, nhưng bây giờ đặt ở trên người Thần Dạ lại rất bình thường, đừng quên thân thể của Thần Dạ cũng là thân thể tu luyện giả.

Trên con đường Huyền khí, mỗi một bước tinh tiến đối với hắn mà nói cũng là một cơ hội tăng lên tuyệt hảo.

Bất quá cuối cùng cũng chỉ là đánh sâu vào cảnh giới Trung Huyền ngũ đoạn mà thôi, hơn mười phút sau linh khí ở giữa không trung cũng nhanh chóng tiêu tán, trong phòng, một luồng khí tức mạnh hơn lúc trước từ từ truyền ra.

Thần Dạ mở mắt ra, ánh mắt bắt đầu xuất hiện một ít mừng rỡ, rõ ràng chính hắn cũng không nghĩ tới tu vi có thể tăng thêm một tầng nhanh chóng như vậy.

Thỏa mãn nở nụ cười, Thần Dạ liền đứng dậy đi ra bên ngoài phòng.

Đại Thiên phủ thủy chung vẫn không phải là nơi ở lâu dài, nếu như để cho người của hoàng thất biết được chắc chắn sẽ đưa tới một ít phiền toái không cần thiết, tất nhiên những phiền toái này Thần Dạ không hề sợ hãi, nhưng cho dù có thoải mái giải quyết thì sau cùng cũng sẽ có một ít tổn thất, không cần thiết phải có.

- Thần Dạ, chúc mừng.

Thần Nguyên đi tới trước, cười nói.

- Cái này cũng phải cảm ơn ngưoi nhiều.

Nhìn qua Tử Huyên, Thần Dạ thành thật nói. Hắn tin tưởng Tử Huyên cũng có thể tu luyện được Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiến, thế nhưng nàng lại giao cái này cho mình.

Các chiêu thức vũ kỹ tuy rằng không phải chỉ có một, người khác cũng có thể tu luyện, nhưng loại vũ kỹ này cũng giống như các loại vũ kỹ được ẩn sâu trong ngọc giản, người tu luyện càng nhiều thì sẽ tiêu hao mất một phần năng lượng của ngọc giản, đến cuối cùng không gian của ngọc giản sẽ bị đánh sập, khiến cho những vũ kỹ này biến mất.

- Ta cũng có mấy thứ không hề kém so với cái đó, cho nên ta không cần.

Tử Huyên tự tin cười cười.

Nghe vậy Thần Dạ cũng không khách khí nữa, phần nhân tình của Tử Huyên trong lòng mình biết rõ là được rồi.

- Tô thúc thúc, ta muốn rời khỏi Đại Thiên phủ, rời khỏi hoàng triều Đại Hoa, trong thời gian ba năm các ngươi hãy bảo trọng thân thể.

Thần Dạ dừng lại một chút, nghiêm mặt nói:

- Ta hy vọng ba năm sau ta trở về các vị thúc thúc đều bình yên vô sự, cho nên nếu không thể làm trái thì cứ việc tuân theo, giữ được tính mạng, thì sau này khi chúng ta gặp lại mới có một ngày đứng ở trên đỉnh thượng phong.

- Tiểu thiếu gia…

Lời của Thần Dạ làm cho Tô Lập không hiểu, hắn có thể nào cũng không rõ ý tứ trong lời nói của Thần Dạ, ngươi phía trước tình nguyện buông tha cho tất cả thế lực của Thần gia để cho tất cả mọi người được bình an.

- Tô thúc thúc, hãy bảo trọng, Tử Huyên, Linh nhi, chúng ta đi thôi!

- Thần Dạ!

Tử Huyên nói:

- Ta nghĩ trước tiên nên về Tiếu Lôi tông trước đã, không biết đi cùng với ngươi có xảy ra xung đột hay không... trước tiên cứ theo ta và Linh nhi trở về Tiếu Lôi tông đã, ta muốn lấy lại những đồ đạc thuộc về mình.

- Tiếu Lôi tông sao?

Thần Dạ ngẩn ra, vội vàng hỏi:

- Là ở đâu?

- Đông vực!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.