Chương trước
Chương sau
Như vậy thì nhất định là do Tử Vong Hắc Báo Vương lại nhờ tới một đầu yêu thú tu vị không sai biệt với mình lắm rồi!

Trong linh hồn cảm giác lực, Thần Dạ vẫn không thể cảm ứng được rõ ràng tu vị chân thật của cổ khí tức kia là cấp độ gì, nói cách khác, ít nhất cũng là tồn tại ngang cấp với Liễu Chân.

Vì đối phó bọn người Liễu Chân rõ ràng lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, thật sự là đại thủ bút!

Trong tiếng rống lên, hai đạo bóng dáng một trước một sau, từ trong rừng rậm bị sương mù dày đặc và hàn khí bao lấy kia lướt nhanh ra.

Phía trước có lẽ chính là Tử Vong Hắc Báo Vương rồi, toàn thân đều là màu đen kịt, mắt như chuông đồng, răng nanh lộ ra ngoài sắc bén như lưỡi đao, lộ ra cực kỳ âm lãnh.

Đi theo phía sau Tử Vong Hắc Báo Vương là một đầu yêu thú khổng lồ, đơn thuần hình thể, nó còn lớn hơn con trước nhiều, nhưng khác với những yêu thú khác chính là đầu yêu thú này không phải phủ phục trên mặt đất, mà lại giống như nhân loại vậy, đứng thẳng mà đi.

Đôi chân trước kia giống như cánh tay nhân loại, tuy chưa từng để người trông thấy móng vuốt bén nhọn nhưng chưởng trảo kia lại cực kỳ lớn, một cái chưởng trảo cũng đủ để to bằng ba nhân loại rồi. Qua đó có thể thấy được lực lượng thân thể nó nhất định sẽ vô cùng lớn.

- Dĩ nhiên là Đại Địa Bạo Hùng Vương!

Sắc mặt mọi người Vũ Bang lập tức tái nhợt đi, mà ngay cả khí thế của Liễu Chân vào thời khắc này cũng thoáng trì trệ một lát.

- Một đầu Tử Vong Hắc Báo Vương, một đầu Đại Địa Bạo Hùng Vương, xem ra, phiền toái lớn rồi.

Thần Dạ hai tay giao nhau phía trước, ánh mắt đã có một chút ngưng trọng.

- Tất cả mọi người cẩn thận một chút, từng người tương liên, vô luận thể nào cũng không thể để đám yêu thú này phá tan phòng tuyến của chúng ta được.

Nhìn qua lũ yêu thú rậm rạp chằng chịt, lúc nhìn thấy hai đầu quái vật khổng lồ hung hãn kia, thanh âm Liễu Chân cũng trầm thấp hơn rất nhiều:

- Để ta đến ngăn lại Tử Vong Hắc Báo Vương và Đại Địa Bạo Hùng Vương, các ngươi nhanh chóng xử lý đám yêu thú khác, dốc hết toàn lực giết ra một đường máu đưa Nghiên nhi và tiểu huynh đệ rời đi!

- Bang chủ!

Nghe được Liễu Chân muốn dùng lực một người đi đối kháng lưỡng đại yêu thú, mọi người Vũ Bang đều cực kỳ sợ hãi.

- Không cần nói nhiều nữa, đây là biện pháp duy nhất rồi!

Liễu Chân quát, ánh mắt hắn cũng hơi buồn bã, không ai ngờ tới Tử Vong Hắc Báo Vương vậy mà lại mời đến yêu thú cường hãn cỡ như Đại Địa Bạo Hùng Vương thế này.

- Vâng!

Thần sắc mọi người Vũ Bang cũng trầm xuống, bất đắc dĩ thấp giọng đáp.

- Tiểu huynh đệ, Nghiên nhi xin giao cho ngươi đấy!

Giờ khắc này, chẳng những Liễu Chân, mà tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Thần Dạ, bọn hắn cố nhiên có chút hoài nghi không biết hắn có thể làm được không, bởi vậy lúc này trong mắt đều lộ ra vẻ chờ mong thật sâu.

- Liễu lão ca yên tâm đi, Liễu cô nương không có việc gì đâu!

Thần Dạ trùng trùng điệp điệp nhẹ gật đầu, những người Vũ Bang này đến thời khắc sống chết trước mắt còn có thể nghĩ đến nhau, phần tình cảm này cũng khiến Thần Dạ phải động dung

- Rống!

Thanh âm Thần Dạ vừa dứt, tiếng gầm của Tử Vong Hắc Báo Vương đã vang vọng, mà thanh âm này hiển nhiên chính là hiệu lệnh công kích, bởi vậy, phần đông yêu thú ở đây sau một lát liền từ bốn phướng tám hường đổ ập đến mọi người như thủy triều.

Uy thế như thế khiến người phải sợ hãi không thôi!

Xùy~~!

Thú triều trùng trùng điệp điệp đụng vào cọc gỗ bén nhọn do mọi người bố trí xuống trước đó, không ít yêu thú lập tức bị đâm thủng bụng, trong lúc nhất thời, mùi huyết tinh nồng đậm phiêu đãng khắp không trung.

Nhưng mà, số lượng yêu thú thật sự quá nhiều, lúc những thi thể kia chồng chất lên liền triệt để phủ lấy những bẫy rập đơn giản kia, thú triều phía sau thoáng cái đã vọt tới trước mọi người.

- Động thủ!

Mùi tanh đánh tới, vật lộn chính thức bắt đầu, trong lòng mọi người đều rõ ràng, nếu như không ngăn nổi, vậy thì bọn họ chỉ có một con đường chết, ở chỗ này đã không còn bất luận đường lui nào nữa rồi.

- Giết

Huyền khí năng lượng hùng hậu trong một sát na cơ hồ toàn bộ bộc phát mà ra, mọi người Vũ Bang phối hợp với nhau vô cùng ăn ý, trong tuyến phòng ngự do tất cả mọi người cấu thành có mấy người làm một tổ, tạo thành một tiểu trận hình, đao kiếm trong tay bị nguyên lực bao trùm lấy, trực tiếp sinh sinh xuyên thủng tất cả yêu thú đánh tới.

Không được một hồi, trên mặt đất lại lần nữa nhiều hơn rất nhiều thi thể yêu thú, máu tươi đỏ thẫm trong chốc lát nhuộm đỏ cả mặt đất, hương vị huyết tinh và tiếng rống thế lương nhanh chóng lan tràn khắp rừng rập.

- Rống!

Thấy đám thuộc hạ tạm thời khó có thể đột phá được tầng phòng ngự của đám nhân loại kia, Tử Vong Hắc Báo Vương không khỏi tức giận rống to, trong đôi mắt to như chuông đồng lập tức hiện lên ra sắc thái hung ác và tàn nhẫn, chợt, thân ảnh nó khẽ động, xông ra ngoài nhanh như thiểm điện.

Nó nhanh, Liễu Chân càng nhanh hơn, ngay khi Tử Vong Hắc Báo Vương mới vừa có hành động, đại kiếm trong tay hắn đã vung vẩy ra, đánh bay yêu thú trước người về sau, bước chân trọng đạp trên mặt đất, đại kiếm mang ra một mảnh kiếm quang lăng lệ ác liệt, chẳng những ngăn trở Tử Vong Hắc Báo Vương lại, mà kiếm quang cũng thuận tiện bao phủ lấy Đại Địa Bạo Hùng Vương!

Mắt thấy Liễu Chân có hành động, trong mắt Tử Vong Hắc Báo Vương chợt xẹt qua tia sáng lạnh, trên thân thể lập tức hiện lên ra một vòng hào quang đen kịt, năng lượng bàng bạc bắt đầu khởi động, đồng thời tứ chi nó di chuyển, trực tiếp dùng thân thể của mình làm vũ khí, hung hăng vọt tới Liễu Chân.

Liễu Chân đã quyết ý muốn ngăn chặn hai đầu yêu thú cường đại nhất, bởi vậy đúng lúc này, huyền khí trong cơ thể hắn cũng được thúc dục đến cực hạn, đại kiếm vung lên, đâm ra ngoài như một thanh trường thương.

Phanh!

Thân thể Tử Vong Hắc Báo Vương có chút hơi nghiêng, tựa như xe tăng đâm vào trên đại kiếm, một vòng kình khí tứ tán ra, mấy mét mặt đất chung quanh đều bị sinh sinh chấn ra từng đạo khe hở như mạng nhện.

Hừ!

Va chạm mãnh liệt như thế, dùng tu vị của Liễu Chân cũng không nhịn được phải kêu rên lên, chợt thân thể rút lui ra trọn vẹn cả mười mét.

Kết quả như vậy khiến người biết rõ thực lực chân chánh của Tử Vong Hắc Báo Vương tuyệt đối sẽ không dưới Liễu Chân, thực lực của Liễu Chấn nhiều nhất chỉ có thể ngăn cản được nó, muốn ngăn lại cả Đại Địa Bạo Hùng Vương thì tuyệt đối là chuyện không thể.

- Cha, coi chừng!

Ngay vào lúc này, Đại Địa Bạo Hùng Vương cũng có hành động, tốc độ của nó mặc dù không nhanh như Tử Vong Hắc Báo Vương, nhưng mỗi một bước bước qua, mặt đất đều bị chấn ra một hố sâu đến mấy thước, nhìn qua cũng biết lực lượng nó lớn cỡ nào!

Đại Địa Bạo Hùng Vương mở ra bước chân, chấn động mang đến giống như động đất vậy, bởi vì hình thể của nó hơn hơn Tử Vong Hắc Báo Vương nhiều, cho nên Đại Địa Bạo Hùng Vương cũng càng thêm bá đạo, một đường tiến lên, phàm là có vật cản trờ đều bị nó sinh sinh đánh tan hết. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.