Chương trước
Chương sau
Mà cả quá trình này, ít nhất phải cần thời gian mấy tháng mới có thể kịp làm được.

Nhưng mà, so sánh với với chuyện đã tiêu trừ được sự không cam tâm ở trong lòng và mũi kim đâm chích kia thì những điều này cũng không quá quan trọng.

Thở dốc một hồi, cảm giác được lại hơi có sức lực, Thần Dạ mới từ khoảng cách gần đánh giá cung điện ngay trước mắt.

Hiện tại Thần Dạ, thật giống như là một con kiến nhỏ bé đến mức không thể còn nhỏ hơn được. Chính là đại môn kia ở trước mặt hắn, cũng là một Cự Nhân cao to đội trời.

Đại môn của cung điện không biết được chế tạo từ nguyên liệu gì, sắt cũng không phải sắt, giống như vàng mà không phải vàng. Nó tản ra tia sáng tím biếc nhàn nhạt, vào lúc đụng chạm với nó thì có loại cảm giác mịn màng như ngọc làm cho người khác thập phần thoải mái.

Đồng thời, Thần Dạ cũng cảm ứng được, ở trong đại môn cung điện đang di động loại năng lượng giống như dòng nước chảy, rất cường đại. Thần Dạ suy tính, nếu như nó bùng nổ dữ dội thì một tòa thành trì tương tự đế đô Hoàng Thành đều phải tan thành tro bụi.

Vẻn vẹn là đại môn mà thôi, mà liền khủng bố như thế. Như vậy, tường thành cung điện cùng với đủ loại vạt trang điểm bày biện trong cung điện thì sao ?

Hai tay đặt ở trên đại môn, Thần Dạ mắm môi mắm lợi ra sức, muốn đẩy đại môn mở ra. Nhưng hắn đẩy cách nào thì nó vẫn đứng bất động!

Nhướn mày một vài lượt, Thần Dạ cũng không tiếp tục hành động đẩy cửa nữa. Bởi vì hắn cảm ứng được, đừng nói là với trạng thái hiện tại của hắn, mà với cảnh giới Sơ Huyền Thất Trọng này vào lúc hắn khỏe hẳn thì cũng đừng hòng mở được đại môn ra.

Nói cách khác, quá trình khôi phục của Cổ Đế Điện vừa mới bắt đầu, thực lực của hắn cũng còn xa xa không làm được việc tiến vào trong cung điện.

- Lần này liền chỉ có thể dừng ở đây. Cổ Đế Điện, đưa ta đi ra ngoài đi!

Trước đây việc rời khỏi thế giới của Cổ Đế Điện đều là Thiên Đao gây nên. Mà nay, Cổ Đế Điện đã có chỗ khôi phục, hắn liền không cần làm phiền Thiên Đao.

- Ong ong!

Thần Dạ nói dứt lời, không gian có hơi run lên. Từ trên đại môn cung điện tuôn trào dữ dội ra những tia sáng tím biếc. Chúng bao bọc lấy Thần Dạ, lập tức thân thể của hắn dần dần hư ảo đi....

Liền tại lúc thân thể Thần Dạ hoàn toàn hư ảo, khi sắp sửa phải rời khỏi thế giới của Cổ Đế Điện thì đột nhiên, có một đạo hào quang khác từ ở chỗ sâu trong cung điện bắn mạnh ra. Nó nhanh như tia chớp bay vào trong cơ thể Thần Dạ, sau đó, Thần Dạ biến mất khỏi thế giới này.

Nhưng Thần Dạ biến mất, cũng không làm cho thế giới của Cổ Đế Điện rơi vào im lặng. Mà ngược lại, sinh ra một cỗ dao động cường đại. Nó chậm rãi hội tụ trong không trung cung điện, cuối cùng, tựa hồ hình thành một đạo chụp ảnh....

Quang cảnh biến đổi, vào lúc hai mắt Thần Dạ mở ra liền phát hiện chính mình đã ngồi xếp bằng đã ba ngày trong căn phòng nhỏ!

Cảm thụ được các loại tình trạng bên trong thân thể, Thần Dạ không khỏi lại một lần nữa cất tiếng cười gượng. Xem ra, trong một đoạn thời gian rất dài sẽ phải sống ở trấn Thanh Dương này. Sau khi thu lại tâm thần, hắn phải rút lui khỏi trạng thái này để chuẩn bị tu luyện khôi phục, thì đột nhiên....

Một đạo khí tức năng lượng, từ trong đan điền phát tán ra ngoài!

Hai mắt Thần Dạ bỗng dưng co rút thu nhỏ lại. Đạo năng lượng khí tức này cũng không thuộc về Huyền Khí của chính hắn, càng thêm không phải khí tức của Thiên Đao, cũng không phải khí tức của năng lượng từ trong lòng đất được chứa ở trong Long Nguyên.

Nói cách khác, trong đan điền của mình không ngờ lại xuất hiện một đạo khí tức năng lượng xa lạ.

Đừng nói là đan điền, coi như là ở tại bất cứ một chỗ nào trong thân thể mà xuất hiện năng lượng xa lạ, đối với bản thân mình mà nói thì đều là một loại tai nạn. Điều không giống chính là, tai nạn có to có nhỏ mà thôi.

Việc xuất hiện ở trong đan điền, chỉ cần một chút có hơi vô ý là chuyện bi thảm trước khi trọng sanh liền sẽ phát sinh một lần nữa.

Thần Dạ không chút nghĩ ngợi, tâm thần vội vàng tiến vào để đồng thời với việc cảm thụ được cỗ khí tức năng lượng này, thì cũng thử đi tiếp xúc với đạo khí tức năng lượng kia. Xem một chút liệu có thể dẫn nó ra khỏi đan điền hay không.

Chỉ cần không có mặt ở trong đan điền, như vậy, tai nạn sẽ giảm xuống đến mức nhỏ nhất!

Công pháp Đại Tịch Diệt Tâm Thuật chậm rãi vận hành, tâm thần nhẹ nhàng tiếp xúc với nó. Rồi tức thì nhanh chóng bao bọc nó vào, do Thần Dạ khống chế, bắt đầu quá trình thử nghiệm phải lôi nó ra ngoài.

Liền ở trong khoảnh khắc này, cỗ khí tức năng lượng kia không ngờ lại đạt đến ranh giới chuẩn bị nổ mạnh.

Sắc mặt Thần Dạ, lập tức tái nhợt đi một hồi. Đồng thời cũng không cần làm rõ mà công pháp lập tức vận hành đến mức tận cùng. Tâm thần vội vàng bao vây lấy nó rồi cực kì nhanh chóng chạy thật nhanh ra ngoài đan điền.

- Ầm!

Cho dù tâm thần dùng tốc độ thật là nhanh, thì đạo năng lượng khí tức kia cuối cùng vẫn cứ nổ tung bùng phát mạnh ra ở trong đan điền. Khiến cho tâm thần Thần Dạ trong nháy mắt đã rơi vào vực sâu không đáy t.

Thế nhưng, Thần Dạ thật không ngờ, khí tức năng lượng sau khi nổ tung bùng phát mạnh mẽ lại không chỉ không hề tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với đan điền, mà sau khi phân hoá thì bọn chúng ngược lại vẫn còn bao bọc lấy tâm thần, hơn nữa, còn thành công mang nó ra ngoài.

Thấy như vậy, Thần Dạ vui mừng. Hắn đã phát hiện, trong khi vận hành công pháp thì những năng lượng khí tức này, không ngờ đang nhanh chóng vận hành theo. So với linh khí thiên địa, nó lại đều không cần luyện hóa, mà liền lập tức biến thành Huyền Khí cho bản thân có thể dùng!

Không sai, đúng là Huyền Khí!

Với tình trạng thân thể hiện tại của Thần Dạ, hắn cùng với một người Võ Giả vừa mới tiếp xúc tu luyện thì không có gì khác nhau, vì tu luyện chỉ là ở trong cảnh giới Hậu Thiên.

Mà không đạt được Huyền Cảnh, như vậy, năng lượng thuần khiết trong đan điền liền vô phương được gọi là Huyền Khí!

Hiện nay, khí tức năng lượng này sau khi được luyện hóa, lại chính là Huyền Khí thuần khiết nhất.... điều này làm cho Thần Dạ mừng vui gấp bội!

Không ai lại nguyện ý, để rồi sẽ phải uổng phí thời gian mấy tháng mới có thể đủ khôi phục tu vi. Chỉ cần trong đan điền có một tia Huyền Khí tồn tại, như vậy, khôi phục chẳng qua cũng chỉ là thời gian mấy ngày mà thôi, khác biệt giữa hai điều này thật sự quá lớn.

Càng làm cho Thần Dạ hơi bị mừng vui bất ngờ chính là, khí tức năng lượng biến thành Huyền Khí lại cực kỳ dồi dào. Như thế, không cần tiêu tốn thời gian mấy ngày, nhiều nhất chỉ một hai canh giờ, là có thể làm cho hắn khôi phục như cũ. Hơn nữa, hắn vẫn còn từ trong Huyền Khí này, cảm ứng thấy có mùi vị không gian.

Cái gì là mùi vị không gian, Thần Dạ tạm thời vẫn còn không hiểu rõ ràng lắm. Chỉ biết là, khẳng định rất tốt.... Mà trước mắt, hắn cũng không còn thời gian đi suy nghĩ về những mặt khác, mà chỉ sớm khôi phục thực lực rồi hãy nói.

Mang theo gương mặt vui vẻ, Thần Dạ lập tức tiến vào trong tu luyện!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.