- Nếu như ngươi muốn giết ta, thì cũng sẽ không nói với ta những điều này. Xem ra, ở trong lòng ngươi thì ta đã có vị trí.
Thần Dạ nhìn Phong Tam Nương, hài hước cười nói thêm:
- Ta mặc dù không phải một kẻ háo sắc. Nhưng mà, nếu là đồng dạng một màn lúc nãy trong phòng, phát sinh lần thứ hai, thì ta nhất định sẽ không rút tay.
- Ngươi?
Sắc mặt Phong Tam Nương hoàn toàn đỏ bừng. Nàng làm như vậy chỉ vì muốn thử dò xét người thiếu niên trước mặt. Nếu như hắn thật sự muốn xằng bậy thì nàng cũng sẽ không để cho hắn được dễ chịu. Vậy mà trước mắt lại bị người khác lấy chuyện này trở thành đề tài luận bàn, thì nàng làm thế nào không giận!
- Ha ha!
Thần Dạ cười to:
- Mỹ nhân Như Ngọc, liền cực kỳ mất hồn. Phong cô nương, nếu như có cơ hội, ta thật muốn cùng ngươi cùng qua một đêm xuân phong. Chỉ hy vọng đến lúc đó, ngươi ngàn vạn lần không nên cự tuyệt a!
- Cút, nếu không, ta giết ngươi!
Phong Tam Nương tức tối đến cực độ!
- Ha ha!
Thần Dạ khẽ lướt ra, rồi nhanh chóng biến mất ở trong bóng tối. Chỉ có tiếng cười to kia cũng là thật lâu không hề tiêu tan. Âm thanh càn rỡ vẫn quanh quẩn ở trong thiên địa.
- Phong Tam Nương, Bổn thiếu gia đã nói. Rốt cuộc sẽ có một ngày, ta sẽ thu phục ngươi. Mà ngươi cũng nói, phải đợi Bổn thiếu gia. Cho nên, ngoại trừ Bổn thiếu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quan/3284076/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.