Chương trước
Chương sau

Thần Dạ cười lạnh nói:
- Có nhớ ngày đó ta đã từng nói qua, nếu ngươi thua, cả Tiêu gia bao gồm cả ngươi ở trong đó, sẽ không có một người nào còn có thể tồn tại!
- Ngươi là muốn tự mình kết thúc hay là muốn ta xuất thủ?
Lớn lối, cuồng vọng, không xem ai ra gì cả! trong lòng hoàng đế nhanh chóng hiện ra cái ý nghĩ này, chợt lại lạnh lùng cười một tiếng, càng như vậy lại càng tốt, có thể mang đến cho Thần gia càng nhiều địch nhân.
Hoàng đế nào biết được đây là Thần Dạ cố ý làm thế, những người là bằng hữu của Thần gia sẽ vì hành động của hắn mà trầm trồ khen ngợi, về phần địch nhân của Thần Dạ, hôm nay Thần Dạ muốn cho bọn họ một chấn động lớn nhất.
Mà nhân vật chính trong trận rung động kia chính là Tiêu Một, không làm như vậy thì sao có thể ép Tiêu Một thực hiện được kế hoạch của mình chứ?
- Muốn cho ta chết, muốn diệt Tiêu gia ta sao, Thần Dạ ngươi không thể làm được đâu!
Tiêu Một nổi giận, mà khi hắn nổi giận, chỉ chốc lát sau, trong cơ thể có một luồng khí tức cường đại mà ngay cả chính hắn cũng không thể áp chế được, đang điên cuồng khuếch trương ra ngoài.
Lấy Tiêu Một làm trung tâm, thình lình, một luồng khí tức tương tự với tử khí nhất thời tràn ngập ra ngoài.
Bỗng nhiên có biến hóa khiến toàn trường đều cả kinh xôn xao, người có tu vi cao cường như Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên, hay như đám người Lý Chí cùng với hoàng đế dưới đài và những hộ vệ đứng bên cạnh hắn đều cảm ứng được rất rõ ràng, hiện tại tu vi của Tiêu Một đã đạt tới cảnh giới Sơ Huyền lục đoạn rồi!
Đây là mật pháp gì, hay là đan dược phục dụng gì mà lại có thể giúp cho một người trong nháy mắt liền tăng lên tới ba cấp độ?
Một lát sau, những người đối địch với Thần gia lập tức biểu hiện ra nụ cười có chút hả hê, có thể đánh bại Tiêu Một cảnh giới Sơ Huyền tam đoạn, không có nghĩa là Thần Dạ cũng có thể đánh bại Tiêu Một cảnh giới Sơ Huyền lục đoạn.
Thần Dạ sắp gặp xui xẻo rồi, mà xui xẻo này rất có thể chính là chết!
Về phần sau khi giết chết Thần Dạ, Tiêu Một sẽ có kết quả như thế nào lại không có một người nào để ý, người ở sau lưng hắn lại sẽ không quản việc hắn sống hay chết, bởi vì đến lúc đó sẽ không có ai có thể ngăn chặn được lửa giận của Thần lão gia tử!
Trái với suy nghĩ đắc ý đoán trước của mọi người, khi đối mặt với tu vi của Tiêu Một tăng vọt, Thần Dạ không chỉ không có chút bối rối, mà ngược lại trong thân sắc lại tràn ngập hưng phấn, phảng phất như hắn đang chờ đợi giờ khắc này vậy.
Tiểu Đao chậm rãi được năng lên, một giây sau bạch quang đại thịnh, giống như nắng gắt ở trên không trung, làm cho người khác không thể nào nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của Thần Dạ.
- Chém!
Theo một tiếng hét dài kia, một đạo thân ảnh lộ vẻ gầy yếu lướt ra từ trong bạch quang, đao mang dài hơn một trượng giống như vào chỗ không người, xuyên thấu vào tử khí tràn ngập đất, năng nề đánh xuống hướng Tiêu Một có tu vi đại tăng!
Đao mang cuồng bạo chém xuống dưới, khí lưu trong không gian phảng phất như bị tháo nước trong nháy mắt, một luồng cảm giác áp bách cực đoan nhanh chóng lan truyền ra….
Lực này Tiêu Một tựa như dã thú dữ tợn, trong tiếng cười dữ tợn, trường kiếm trong tay lướt động, một đạo còn cường đại hơn so với Kiếm Cương vừa rồi gấp mấy lần, hóa thành Cửu Thiên Thần lôi hung hăng nện xuống.
Trong sân bộc phát ra động tĩnh như thế, ngay cả Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên cũng không thể xem nhẹ được nữa, nhưng hai người bọn họ vẫn chưa từng lui về phía sau nửa bước.
Sau khi liếc nhìn hai đạo công kích cường đại, ánh mắt của Diệp Thước nhanh chóng lướt qua trên người bọn lc, sau đó quang xuống phía dưới lôi đài.
Một lát sau, Diệp Thước bỗng nhiên nhẹ giọng cười một tiếng, tựa như lầm bầm lầu bầu, nhưng thanh âm kia lại vô cùng rõ ràng truyền vào trong tay của mỗi người ở đây.
- Một cuộc tỷ thí công bằng, không nghĩ tới Tiêu Một lại có thể chơi ăn gian, như vậy xem ra có lẽ lúc đầu hắn có thể không chết, nhưng hôm nay thật sự là không thể không chết được.
Lời nói đó làm cho tất cả mọi người đều thất thần không hiểu, đây không phải là nói nhảm sao, một cuộc đại chiến, mà Tiêu Một đã thua rồi, dựa theo ước định lúc trước của hai người, Tiêu Một chỉ có thể chết, hắn còn có thể có con đường thứ hai sao?
Nhưng lời này chỉ có trong lòng hoàng đế là rõ ràng nhất.
Đế đô ở đây chính là đế đô Đại Hoa, mà hoàng triều Đại Hoa lại nằm ở trong tay của đương kim hoàng đế.
Những nơi khác quá xa, uy phong của hoàng đế bệ hạ, có lẽ những người ở nơi đó sẽ không để trong lòng quá nhiều. Nhưng nơi này là hoàng thành đế đô, há có thể tùy ý giết người được, cho dù là có ước định cùng hiệp nghị, ở trong mắt của hoàng đế, nếu như hắn không đồng ý mà còn dùng sức mạnh, đó chính là đại nghịch bất đạo.
Chỉ cần Tiêu Một không có hành động như bây giờ, như vậy hoàng đế chỉ cần nói một câu, Thần Dạ cho dù không phục cũng chỉ có thể chịu đựng, nếu như hắn kháng chỉ bất tuân, Tiêu Một có lẽ sẽ chết, nhưng như vậy sẽ cho hoàng đế có một cái cớ để xuất thủ.
Hiện tại…. Tiêu Một thật sự là không thể không chết rồi.
Với tư chất và tu vi của Tiêu Một, chính là nhân tài hoàng đế cần có, mà Tiêu Một chết không có gì đáng tiếc, nhưng lại làm cho hoàng đế mất đi một cơ hội thích hợp để động thủ với Thần gia.
Thanh âm của Diệp Thước tiếp tục vang dôi:
- Chẳng những Tiêu Một muốn chết, mà chuyện này e rằng cũng sẽ không chấm dứt tại đây, thực lực của Tiêu gia vẫn chưa có thể có một mật pháp quỷ dị như thế, lại càng không có được đan dược thần kỳ, cái này nên để cho lão Vương Gia đi điều tra một chút mới được.
Lời này truyền ra, trong lòng mọi người bao gồm cả hoàng đế đều biến đổi.
Chuyện đã xảy ra, Thần lão gia tử tuyệt đối có lý do để tiến hành điều tra, mà đối tượng điều tra là ai? Không có ai không rõ ràng, đơn giản chính là những đại hào môn địch thủ của Thần gia, ngược lại bọn họ chỉ có thể thuận theo để lão gia tử đi thăm dò mà thôi.
Không ai có thể biết Thần lão gia tử sẽ điều tra như thế nào, ai có thể đảm bảo trong quá trình điều tra Thần lão gia tử sẽ không làm loạn chứ? Phải biết rằng chuyện phát sinh lần này chính là liên quan tới tính mạng của Thần Dạ.
Chỉ cần lão gia tử động tay động chân một chút, vậy cũng đủ để khiến các đại hào môn bị thương gân động cốt rồi…. mà hoàng đế không chỉ không thể ngăn cản, trái lại còn phải phối hợp rất tốt…
- Tiêu Một chết tiệt!
Trong lòng hoàng đế không khỏi thầm mắng, nếu như Thần lão gia tử coi đây là cơ hội, làm một ít cử động nào đó trên phạm vi lớn, hắn sẽ không thể làm gì được.
- Thần Dạ!
Hoàng đế khẽ than, hắn chợt phát hiện, bốn năm sau người thiếu niên này lại một lần nữa xuất hiện, tất cả chuyện tình đã xảy ra khiến cho một Cửu Ngũ Chí Tôn như hắn cũng không thể tùy tâm sở dục nắm ở trong tay, hết thảy mọi chuyện đều đã thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.

- Ầm!
Tiếng va chạm mãnh liệt vang lên ở trung tâm lôi đài, một tiếng răng rắc vang lên, bỗng nhiễn mảnh đá tung bay khắp nơi làm mờ đi tầm mắt của người khác.
Một đạo tiếng kêu rên vang lên, một người nhanh chóng từ trong Hỗn Độn Chi Địa, tựa như chim bị chặt đứt cánh bay ngược ra ngoài.
- Chính là Thần Dạ!
Trong lòng đa số người hơi có chút ổn định lại một tí, bất kể sau này có phát sinh chuyện gì thì cũng đã xảy ra, nếu đã như vậy thì bọn họ cũng hy vọng có thể phế bỏ Thần Dạ ở chỗ này.
Mắt thấy Thần Dạ nặng nề nện vào trên lôi đài, Tiêu Một lạnh lẽo cười một tiếng, thân hình chuyển động mãnh liệt bắn ra.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều cho rằng Thần Dạ chết chắc, trừ phi Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên xuất thủ cứu giúp…. Đám người Lý Chí bỗng nhiên dời cước bộ, vừa đúng dừng ở đối diện hai người Diệp Thước. Hiển nhiên, chỉ cần hai người đuổi đi cứu viện, năm người bọn họ nhất định sẽ lập tức ngăn cản.
Những hộ vệ bên người hoàng đế giờ phút này cũng lặng lẽ nhìn về phương hướng khác, nhìn như bọn họ đang đề phòng bất trắc, nhưng người sáng suốt liền nhìn ra, hoàng đế cũng là muốn mượn cơ hội này để làm những chuyện khác.
Thấy cử động của bọn họ, Diệp Thước cười lạnh một tiếng, con người của Thiết Dịch Thiên cũng xuất hiện sát cơ lạnh thấu xương, thế nhưng không ai trong hai người có ý tứ muốn ra tay cứu viện.
Thân ảnh của Tiêu Một thoáng một cái đã tiến tới gần, hiện tại hắn một lòng muốn giết chết Thần Dạ, tu vi cảnh giới Sơ huyền lục đoạn, hiện tại lúc này hắn không thể nào nương tay, cương khí đủ để xé rách một ngọn núi như sóng cuồn cuộn lao tới, bao vây toàn bộ thân thể của Thần Dạ.
Loại áp lực như núi này, đừng nói là Thần Dạ, cho dù là người chung quanh cũng đều cảm thụ vô cùng rõ ràng.
- Thần Dạ, ngươi nhất định phải chết!
Tiêu Một rống giận một tiếng, trên khuôn mặt bỗng nhiên lộ ra một nụ cười dữ tợn.
Song, khi nụ cười kia của hắn vừa mới hiện ra, liền đột nhiên đọng lại…. Thì ra là lúc cương khí vô tận bao phủ lấy Thần Dạ, ở giữa thiên địa bỗng nhiên oanh động một tiếng, chợt từng đạo linh khí thiên địa, dùng tốc độ như sét đánh nhanh chóng tuôn ra bao xung quanh thân thể Thần Dạ.
Linh khí thiên địa rất nhiều, cơ hồ biến thành trạng thái lỏng, mắt thường của mọi người cơ hồ có thể nhìn thấy được linh khí tồn tại trong không gian bốn phương tám hướng xung quanh Thần Dạ.
Dưới sự bao vây của linh khí nồng nặc này, một đạo bạch quang từ trong cơ thể Thần Dạ điên cuồng tuôn ra ngoài, cương khí vô kiên bất tồi lại bị ngăn cản lại ở bên ngoài, bất kể Tiêu Một có thúc dục như thế nào thì cương khí cũng không thể đi tới được nửa phần.
- Chuyện gì đã xảy ra vậy?
Mọi người đều cảm thấy kinh ngạc.
- Một lũ ngu ngốc, nếu như không phải Thần Dạ đã sớm nói rõ với chúng ta, chẳng lẽ các ngươi thật cho rẳng chỉ bằng đám phế vật các ngươi mà có thể ngăn trở hai huynh đệ ta xuất thủ hay sao?
Nhìn thấy tình cảnh như vậy, hai người Diệp Thước và Thiết Dịch Thiên mới cảm thấy yên tâm, sau đó nhìn về phía những người đang nghẹn họng trân trối, bất giác nở nụ cười chế giễu nói.
Sắc mặt của đám người Lý Chí lại một lần nữa đỏ lên, ngay cả thần sắc của hoàng đế cũng không được tốt lắm, ngu ngốc, phế vật, sao hắn lại cảm giác được đây là đang ám chỉ hắn nhỉ?
Cho dù bị chửi nhưng cũng chỉ có thể ẩn nhẫn ở trong lòng, ai bảo vừa rồi hắn cũng cùng cử động với đám người Lý Chí cơ chứ.
Số lượng linh khí thiên địa khổng lồ thật giống như tạo thành một tấm bình phong che chở không thể nào phá vỡ ở bên ngoài thân thể Thần Dạ, lại giống như thủy triều bắt đầu lan tràn ra, nhanh chóng phóng tới trong cơ thể của Thần Dạ.
- Hắn là đang tu luyện!
- Hắn đang ở trình độ Hậu Thiên Thập tằng đỉnh cao rồi, bây giờ đang đánh sâu vào cảnh giới Sơ Huyền!
Việc này, ngoại trừ hai người Diệp Thước và Thiết Dịch Thiên ra, những người còn lại đều khiếp sợ cực độ!
Căn cơ của Thần Dạ đã bị phế, cũng không thể bước lên con đường Huyền Khí, đây là chuyện mà tất cả mọi người đều biết, mà biểu hiện lúc trước của hắn, hoàng đế chỉ cho là do hắn dựa vào lực lượng của Giao Long Thể.
Nhưng hiện tại Thần Dạ không chỉ đang đi trên con đường Huyền Khí, hơn nữa còn đi rất tốt. Càng làm cho người khác không nghĩ tới chính là, Thần Dạ vậy mà lúc này lại đánh sâu vào trong cảnh giới Sơ Huyền.
Một đường sinh tử, người người đều muốn tìm biện pháp để làm sao thoát chết, thế nhưng Thần Dạ hắn lại lợi dụng cơ hội này để cho chính mình đột phá.
Bọn họ lại càng hiểu rất rõ ràng, Hậu thiên thập tằng đỉnh phong và cảnh giới Sơ Huyền nhìn như chỉ có cách một bước ngắn, nhưng nếu kỳ ngộ không đủ, chuẩn bị chưa tốt thì rất có thể cả đời này cũng không thể bước vào cảnh giới này.
Với sự kiên trì và tư chất của Thần Dạ, lại có Tiểu Đao trợ giúp nên một bước này căn bản không có gì trở ngại, tu luyện vững vàng không bao lâu hắn đã đạt tới cảnh giới Sơ Huyền.
Tuy nhiên thực lực đối với Thần Dạ quá mức trọng yếu, thời gian không hề đợi hắn, mà hắn cũng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian.
Lời dụng một chút đan dược hoặc là linh vật thiên địa cũng có thể đột phá gông cùm xiềng xích, giúp cho mong muốn của Thần Dạ trở thành sự thật. Nhưng phương pháp này lại quá mức cực đoan, chỉ cần một bước không tốt sẽ ảnh hưởng tới căn cơ võ đạo, cái được không thể bù đắp đủ cái mất.
Cho nên Thần Dạ lựa chọn thời điểm ngày hôm nay đánh một trận với Tiêu Một, mượn nhờ áp lực cường đại của hắn và hương vị của tử vong để đột phá tu vi.
Thần Dạ đã sớm dự liệu được Tiêu Một nhất định sẽ có một lá bài tẩy khổng lồ.
Quả nhiên lá bài tẩy này đã xuất hiện!
Lúc trước Thần Dạ lớn lối cuồng vọng, cùng với sát tâm vô tận tất cả đều là đang ép buộc Tiêu Một, buộc hắn dùng toàn lực để ứng phó, buộc hắn phải đánh ra lá bài tẩy khiến cho vô số người phải khiếp sợ này!
- Người thiếu niên này thật sự quá đáng sợ!
Trong lòng mọi người đều hiện ra cái ý nghĩ này, trong nháy mắt sau, ở phía dưới kia có người đang tính toán vì mình, hoặc vì tương lai gia tộc của mình.
Đã không có người hoài nghi việc, một khi người thiếu niên này thật sự trưởng thành, sợ rằng chúa tể của hoàng triều Đại hoa cũng phải nghe lệnh của thiếu niên này!
Ở bên trong luồng linh khí thiên địa mênh mông kia, Thần Dạ điều chỉnh lại thân thể, dưới sự bao vây của bạch quang kia, phảng phất như một cái động không đáy, tất cả linh khí thiên địa liền bị hắn cắn nuốt hết vào bên trong.
Là cắn nuốt mà không phải là hấp thu!
Mọi người nhìn thấy một màn này, sắc mặt lại một lần nữa đại biến!
Mọi người tu luyện cũng là dưới sự dẫn dắt của công pháp, dùng hô hấp làm con đường để linh khí tiến vào, nếu là người có thiên phú kinh người, thì thời điểm hấp thu linh khí thiên địa sẽ có tốc độ nhanh hơn người bình thường, còn nếu như có công pháp cao thâm, như vậy tốc độ hấp thu sẽ càng nhanh hơn nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.