Edit:Trucxinh
Sau bữa trưa, Yến Hồng bồng Cây Đuốc Nhỏ đi một vòng trong vườn mát mẻ,lúc quay lại, nhãi con đã ngủ rồi. Vừa đặt nó lên giường mềm xong, thìthấy lão phu nhân đứng ở cửa phòng híp mắt cười vẫy nàng. “Hồng nhi à,con lại đây.”
“Mẹ, có chuyện gì sao?” Yến Hồng tiến lên nắm tay lão phu nhân cười hỏi.
“Không có gì, Cây Đuốc Nhỏ cũng ngủ rồi, hai mẹ con ta nói chuyện mộtlát nhé?” Lão phu nhân nhìn đứa nhỏ ngủ say, nghiêng đầu nhìn Yến Hồng,nàng đồng ý liền.
Hai người đi ra vườn hoa sau viện tìm chỗ ngồi xuống. Yến Hồng thấp thỏm kỳ lạ. Thật ra lão phu nhân rất hiếm khi đặc biệt tìm nàng nói chuyện,nhất là đương lúc nhị bá Đông Phương Tề chuẩn bị cưới công chúa, trongnhà rất bận, chắc chắn bà có chuyện quan trọng gì đây. Lão phu nhân mỉmcười mở lời: “Con có cảm thấy, gần đây Manh nhi có thay đổi gì không?”
“Thay đổi? Ý mẹ là…” Cẩn thận suy nghĩ, gần đây ngoài việc nói nhiều hơn ra, Đông Phương Manh càng lúc càng thích chơi cùng con, cũng càng sángsủa hơn, không có gì đặc biệt mà.
“Con có cảm thấy, gần đây Manh nhi… càng lúc càng hoạt bát không?” Lão phu nhân nói xong câu này, nhìn Yến Hồng sâu xa.
Yến Hồng thấy là lạ: “Mẹ, tướng công càng lúc càng cởi mở, không phải chuyện tốt sao?”
“Con đó…” Lão phu nhân trách yêu Yến Hồng, âm thầm thở dài, bọn trẻ này, vẫn còn nhỏ quá, có rất nhiều chuyện phải cần bà già này nhắc nhở mớichú ý được.
“Hồng nhi ngu dốt, xin mẹ chỉ dạy.”
“Nếu thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tuong-cong-ngay-tho-de-nhat-manh-phu/11822/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.