Edit:Trucxinh
Ngày hôm nay mệt quá xá. Hai ngày nữa là chính thức tiến vào từ đường,Yến Hồng chỉ cảm thấy chuyện này còn mệt hơn cả bái đường thành thânnữa, có một đống việc cúng lễ cần kiểm soát, một dãy dài những cái tênphải đọc, một đống chú ý cần ghi nhớ… Yến Hồng nằm sấp trên giường mềmgiả chết, không muốn cục cựa. Cuối cùng vẫn ngọ nguậy bò dậy đi tắm. Tắm xong thấy sắc trời tối dần, sắp đến giờ lên đèn rồi. Đông Phương Manhvẫn chưa về. Cả ngày nàng bận rộn, gần như không có thời gian rảnh rangmà chăm sóc hắn, trong lòng không yên tâm, thoáng áy náy với hắn. Nănglực thích nghi với thế giới này của hắn đã tăng dần, ỷ lại vào nàng cũng từ từ giảm bớt. Nàng kiêu ngạo nhưng lại không kềm nổi mà lo được lomất, y như bà mẹ già, haiz.
Manh Manh rất thích chơi cùng tiểu công chúa, nàng có sức sống và sự mới mẻ tươi trẻ nhanh nhẹn của thiếu nữ, hơn nữa luôn bày ra bộ dạng đại tỷ “có chuyện gì tỷ che chở đệ”. Khụ, đương nhiên những trò bọn họ chơicũng… ngây thơ hơn ai hết, thường hay bất chợt tóm tráng đinh đi ngangqua góp vô cho đủ số chơi chim ưng cắp gà con, bịt mắt bắt dê, trốn tìmnày nọ. Tuy rằng phần lớn thời gian Đông Phương Manh đều ở vị trí bịđộng chịu bắt có điều hình như hắn cũng rất vui vẻ làm chim ưng ngốcnghếch, lúc trốn tìm thì không được bao lâu đã bị tóm. Thỉnh thoảng Đông Phương Tề cũng nhập bọn, tuy rằng chẳng được bao lâu đã bị tiểu côngchúa chọc tức bỏ đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tuong-cong-ngay-tho-de-nhat-manh-phu/11803/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.