Edit: Trucxinh
Rốt cuộc Mộc Vũ Phi vẫn bại lộ hành tung. Tuy rằng biệt trang chiếm diện tích rất lớn nhưng địa điểm hoạt động của hắn cũng chẳng được mấy chỗ,đụng trúng công chúa chỉ là chuyện sớm muộn. Ngược lạ,i công chúa thấybộ dạng như gặp quỷ của hắn, cực kỳ khinh bỉ hừ mắt: “Lần sau thi văn,nhớ đừng viết “ghen tị” thành “bụng gà” (Ghen tị (嫉妒 – đọc là jí dù),bụng gà (鸡肚 - đọc là jī dù),đại khái là phát âm gần gống nhau á ^_^)
Phải nói công chúa này cũng là kiểu giết người không thấy máu, nhè ngaychỗ đau của người ta mà đâm, Mộc Vũ Phi tức giơ chân: “Tại ta viết quánhanh, không chú ý kiểm tra!” Mặt đỏ bừng bừng, còn căng thẳng nhìn YếnHồng một cái, sợ Yến Hồng càng không coi hắn ra gì.
Công chúa phẩy tay, lạnh lùng hỏi: “Vậy ‘Dục Gia Chi Tội, Hà Hoạn Vô Từ’ viết thành ‘Ngư Hà Chi Chủy, Hà Phạn Bất Cật’, ngươi giải thích saođây?” (‘Dục gia chi tội hà hoạn chi’ nghĩa là muốn đổ tội cho người khác thiếu gì chứng cứ. Còn câu bị Mộc Vũ Phi cải biên là ‘tôm cá vô miệngmắc gì không ăn’, ha ha… ^_^. Cũng là hai câu có cách phát âm tương tựnhau, bà con cứ hiểu dzậy đi nha, ‘em’ làm biến ghi phiên âm ra qué = =)
“Xin lỗi.” Yến Hồng nhịn hết nổi, kéo Đông Phương Manh chạy tới một góccười như điên, Mộc thế tử này tài thật đấy! Đông Phương Manh thấy nàngcười run hết cả người, còn tưởng nàng bị lạnh, tốt bụng ôm nàng vô lòng, cho nàng mượn ngực ủ ấm. Công chúa nhìn mà hâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tuong-cong-ngay-tho-de-nhat-manh-phu/11801/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.