Edit: Trucxinh
Giữa ban ngày ban mặt, dám to gan cười nhạo Tiểu Hoa nhà nàng, à, chủnhân Tiểu Hoa, xem tài năng hỏa nhãn kim tinh giết người của nàng đây!Vừa nhìn liền ngẩn ra. Một thiếu niên đứng bên cổng vòm, chừng mười bốnmười lăm tuổi, dáng người cao gầy, có lẽ còn đang tuổi lớn, nhìn có hơigầy gò, mặc một bộ trường bào màu cẩm chướng đỏ rực, lưng đeo đai vàngngọc, bên dưới rũ xuống một sợi dây ngọc màu nguyệt bạch, tóc đen dàibúi trên đỉnh đầu, cắm một cây ngọc trâm màu xanh biếc, mày dài mắt đẹp, môi hồng răng trắng, dáng vẻ khá tuấn tú, lúc này đang liếc xéo YếnHồng, môi cũng nhếch lên cười châm chọc, vẻ mặt cực kỳ đáng đánh đòn.Một là Yến Hồng không biết lai lịch hắn, hai là cũng không muốn so đovới một thằng nhóc con rõ ràng còn chưa trưởng thành, trợn trắng mắt rồi quay đầu lại nhìn Tiểu Hoa ấp trứng.
Lôi Đông Phương Manh lại bên đệm rơm ngồi xuống, lấy kẹo trong tay áo ra dỗ tiểu ngốc: “Manh Manh xem này, muốn ăn không?”
Đông Phương Manh chia bớt một xíu lực chú ý lên tay nàng, mắt nhất thời sáng lên, cực kỳ phối hợp há miệng ra: “A…”
Yến Hồng cười khẽ lột vỏ bỏ vào miệng hắn, nhìn hắn đẩy cục kẹo qua lạitrong miệng, má lúc phồng lúc xẹp cực kỳ đáng yêu, nháy mắt đã quên béng khách không mời mà đến. Thiếu niên áo đỏ kia vốn dĩ trưng bộ mặt caongạo ra chờ Yến Hồng chào hỏi hắn, không ngờ nàng lại hung hăng trừnghắn một cái, sau đó phớt lờ, còn cười ngu ngốc y chang thằng ngốc ngồicạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tuong-cong-ngay-tho-de-nhat-manh-phu/11792/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.