Edit: Trucxinh
Lại điều dưỡng một thời gian, Đông Phương Manh mới tạm khôi phục bộ dạng trước đó, thoáng hoạt bát hơn một chút. Chỉ là bám Yến Hồng càng chặthơn, thậm chí tắm rửa cũng chủ động kéo Yến Hồng đi chung, hại Yến Hồngrầu một trận. Đi, lại sợ mình bị sắc dục hun đầu lần nữa, máu mũi khôngđủ phun. Không đi, cứ nghĩ đến vòm ngực trắng nõn nà… khụ, nàng ỡm ờ đitheo, còn không quên mang theo cái chậu rửa mặt (= = biết công dụng củachậu rửa mặt là gì không? Chứa máu mũi đó…^_^). Kết quả, nhịn tới mứcmũi suýt nổ luôn! Nàng thật sự sợ có một ngày không kềm chế được sẽ đèĐông Phương Manh ra… xoay chuyển ý nghĩ đến đây, lại nhớ tới nhiệm vụgian khổ cha mẹ chồng giao phó liền cảm thấy đầu to như cái đấu. Nàngthì không sao, tốt xấu gì cũng tới từ cái thời đại kia, chưa ăn thịt heo chẳng lẽ còn chưa thấy heo chạy à? Nhưng đối với tiểu ngốc Đông PhươngManh mà nói, heo chạy… cũng là cái nghề đơn giản cần kỹ thuật đấy! Thôithôi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.
Dỗ tiểu ngốc lên giường ngủ trưa xong, Yến Hồng cảm thấy buồn chán. Tốiqua ngủ sớm, nguyên ngày nay nàng không sao thèm ngủ được nữa. Giấc mộng ban đầu là muốn sống cuộc đời sâu gạo, hiện tại cơ bản đã thành sự thật rồi, nhưng chân chính trải qua cuộc sống sâu gạo mấy ngày nay mới pháthiện làm con sâu cũng chẳng dễ dàng gì. Người mà, luôn có chỗ gửi gắmtinh thần đúng không? Đời sống giải trí của niên đại này lại đơn điệu vô cùng, nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tuong-cong-ngay-tho-de-nhat-manh-phu/11784/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.