Đúng là tôi và hồ ly không còn gặp nhau nữa mới phải. 
Tuy rằng Thanh Uông và Bắc Lăng chỉ ngăn cách nhau bởi một ngọn núi, là hàng xóm của nhau, nhưng tộc Chu Tước của chúng tôi là làm Chiến thần, ngày sau sẽ oai phong một cõi. Còn đám tộc Hồ Thanh Uông dù cho có thành tiên, cũng chỉ có thể là nhân vật nhàn tản, không được coi là tiên quân. 
Mặc dù tộc Chu Tước và Cửu Vĩ Thanh Uông bề ngoài chung sống hòa bình, nhưng bên trong lại chướng mắt nhau. Trưởng bối [1] của hai tộc đối xử với nhau hòa thuận, nhưng trong đôi mắt của đám trẻ như tôi là không phải như vậy. 
[1] Trưởng bối: phụ huynh, người đứng tuổi 
A cha nhậm chức Chiến thần trên Thiên đình, lừng lẫy một phương. Mặc dù Nhị ca có tính cách tự do không thích bị luật trời ràng buộc, nhưng cũng được treo danh hiệu tinh quân Đấu Giác trong Thiên đình. Có một người cha và người anh như thế, các trưởng bối trong tộc Cửu Vĩ, gặp tôi nói chung cũng phải hành lễ đấy. 
Nhị ca đã từng nói với tôi, không được gây sự với hồ ly Thanh Uông, bởi vì dựa vào thủ đoạn đánh nhau của tộc Thanh Uông, một con Chu Tước chỉ có một hai tuổi như tôi sợ là sẽ không chịu nổi. 
Lúc ấy tôi không phục cho lắm, tuy rằng tôi chưa quá hiểu những gì Nhị ca nói, nhưng từ nhỏ đã là chúa tể có tay nghề mổ vô địch trên Bắc Lăng, tất nhiên là sẽ không vì dăm ba câu của người khác mà lui bước được. 
Chẳng qua là do 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-tinh-dich/213934/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.