Chương trước
Chương sau
Từ mặt hồ tĩnh lặn một đạo văn tự xuất hiện đi vào mi tâm của Ba Ba, cùng một giọt huyết dịch chảy vào cơ thể của Huyền Băng Quy giúp nó liên tiến hoá thành Huyền Minh Quy.
…….
Mộng Đức truyền thừa.
{phì phò phì}Mặc Kì Lân thân mang trọng thương, chạy điên cuồng về phía trước như đang chạy trốn điều gì.
- Đáng chết! Vậy mà lại gặp lại hắn.
Mặc Kì Lân quay đầu nhìn lại phía sau, nhưng sau lưng hắn không còn bất kì ai, đang nghi hoặc thì.
{ầm}cả cơ thể đã đâm vào một vật gì đó vô cùng cứng cáp không thua huyền thạch.
Mặc Kì Lân nhìn lại phía trước, ngay lập tức lùi về phía sau một trượng run sợ nói.
- Ngươi, ngươi đừng qua đây, ta dù chết cũng không thuần phục tên như ngươi.
Mộng Đức bước xuống lưng con dị thú toàn thân đen tuyền, mặc không có mắt hai tai lớn vô cùng.
Bước đến trước Mặc Kì Lân mắt toả sát khí toàn thân hắc tuyền bao phủ tựa hồ ma quỷ.
- HaHaHa, ngàn năm rồi, quả là một khoảng thời gian dài Kì Lân huynh vậy mà lại vẫn nhớ ta sao?
Dị thú sau lưng hắn mở miệng nói.
Mặc Kì Lân nhìn tên trước mặt lòng đầy giá lạnh không ngừng run sợ mà thốt ra
- Sao ta lại không nhớ ngươi kẻ phản bội, Thao Thiết Kì!
- HaHaHa, nếu như ngươi đã biết là ta vậy tại sao không quy phục.
Thao Thiết bước đi một vòng quanh Mặc Kì Lân bắt đầu mê hoặc.
Mặc Kì Lân dù sợ hải nhưng lòng không khuất phục gầm to một tiếng.
- Muốn ta thuần phục, Nằm Mơ!
Mộng Đức cũng không kiên nhẫn nữa một tay lăng không trảo tới bóp lấy cổ của Mặc Kì Lân.
- Nếu ngươi đã chọn cái chết, vậy ta đáp ứng ngươi.
{Bành}cơ thể Mặc Kì Lân bị một trảo này bóp nát không còn một mãnh, rồi giao phó cho Thao Thiết.
- Thao Thiết, việc còn lại giao cho ngươi.
Thao Thiết gật đầu bước đến trước xác của Mặc Kì Lân một chân dậm xuống đất.
{Bành}từ chổ thân xác bị phá nát bổng nhiên tụ tập lại tạo thành một thân xác hoàn toàn bình thường như trước, chỉ có điều thân thể không có linh hồn như một cổ khôi lỗi mà thôi.
- HaHaHa, Mặc Kì Lân vạn vương chi mã một trong năm đại Thần Thú lại bị ta khống chế, HaHaHa.
Mộng Đức nghe thấy Thao Thiết nói chuyện lòng đầy phiền muộn cả cơ thể đầy sự mệt mõi quát lớn.
- Được Rồi! Hoàn thành việc còn lại nhanh đi chúng ta còn ra ngoài.
Thao Thiết cũng không nói nhiều nữa bước đến trước cơ thể Mặc Kì Lân đưa chân trước lên từ trong lòng bàn chân một con mắt lớn mỡ ra tảo ra một luồn hắc khí.
{Cạch cạch oanh}Khí đen được truyền vào cơ thể Mặc Kì Lân chảy theo tất cả kinh mạch máu thịt liên hoài oanh liệt hai mắt mỡ ra tựa như có linh hồn.
- Thành công rồi, đại nhân mọi việc đại công cáo thành.
- Tốt quay về đi.
Mộng Đức đi về phía Mặc Kì Lân ra lệnh
- Mặc Kì Lân thuần phục dưới chân ta.
Thân thể của Mặc Kì Lần lạch cạch khuỵ xuống trước mặt Mộng Đức.
- Tốt, tốt, được rồi mau đem ấn kí giao ra đây.
Mặc Kì Lân chân dậm mặt đất một ấn kí xuất hiện bay đến mi tâm của Mộng Đức rồi kì lân cũng biến mất.
Mộng Đức quay người rời đi.
…….
{Cạch cạch}Cả năm cánh cửa đồng thời mở ra từng bóng người đi ra toàn thân mệt mõi.
Thiên Tài bước tới chỗ mọi người liếc nhìn tất cả liền thở ra một ngụm trọc khí.
- Tốt quá mọi người không sao rồi.
Cả bọn cùng lúc gật đầu.
- Được rồi, mọi người nghĩ ngơi đi, sau đó chúng ta sẽ đi tiếp.
……….
[Nơi trú của Vô Thiên]
Trương Dương chờ đợi một thời gian lâu vẫn chưa thấy tên ám vệ được phái đi trở về khiến hắn vô cùng bất an.
- Chết tiệt, tại sao tới lúc này lại không có bất kì tin tức gì vậy? Người đâu đi tìm hắn về cho ta.
Hai tên ám vệ khác cũng đồng thời nhảy ra chạy đến nơi tên trước đó đã đi qua.
Thân ảnh hai tên ám vệ thẳng tấp bay về phía trước một đoạn thì lập tức dừng lại ngay trước một góc cây
- Ngươi xem, ở đây có dấu vết chiến đấu diễn ra.
Một ám vệ bước đến chạm tay vào một cái hố trên mặt đất, cầm lấy một mẫu đất xoa xoa rồi gửi một cái.
- Đúng vậy, máu còn rất tươi, chắt chưa được lâu.
Đang xem xét phân tích thì tứ trên cao một trảo phá không mà đánh tới.
{Ô…ô….ng}trảo thú đánh vào binh khí trên tay hai ám vệ kéo theo cả hai va vào cây {ầm, ầm, ầm}thân của hai ám vệ đánh lên cây điên cuồng
phun máu.
Bay một đoạn trảo thú buôn ra từ trên cao hai cơ thể rơi từ trên không trung xuống
{ầm, ầm}hai cơ thể nằm trên mặt đất hoàn toàn mất đi sinh cơ.
……
[Thời gian trôi qua]
Tất cả những người tham gia thử luyện truyền thừa đều đã hoàn toàn tốt hơn.
- Được rồi, chúng ta tiếp tục đi vào thôi.
Thế rồi cả nhóm bắt đầu bước đi về phía trước cánh của lớn, cánh cổng lớn không hề có bất kì sự thây đổi nào.
- Ừm, làm sao mở cánh cửa này đây.
Tiểu Tuyên nghiên đầu không hiểu nói ra
Thiên Tài cũng không biết làm sao đi vòng vòng quanh cánh cửa một lần, đi đi lại lại suy nghĩ một hồi hắn phát hiện ra một điểm mấu chốt.
- Này ta phát hiện được ở trên cánh cửa này có năm cánh kí tự tương ứng với năm cánh cửa truyền thừa kia.
Nghe thế cả bọn nhìn lên cánh cửa phát hiện đúng là có năm lỗ hổng trùng với năm kí tự y như trên các cánh cửa đá kia.
- Vậy nên ta có một ý nghĩ, muốn các ngươi đem ấn kí truyền thừa đưa vào cánh cửa kia thử xem.
Cả bọn nhìn nhau gật đầu đem truyền thứ từ trong mi tâm truyền đến trên cánh cửa một âm thanh vang lên
{Cạch cạch}Cánh cửa lớn kia lần điên cuồng run lên rồi dần dần mỡ ra.
……..
Ngay sau khi thu phục Kì Lân, Mộng Đức lập tức lấy ra một con chim gửi đi đến một mặt tổng bộ.
{bạch bạch}một cánh chim bay tới trước cửa sổ một bàn tay nhẹ nhàn đưa ra, chú chim bước lên trên cánh tay đó.
Cánh tay nhẹ nhàn lấy ra một bức thư đọc qua một lần rồi lập tức di chuyển đến trước một chủ toạ bên trên đang toạ chấn bởi một thân ảnh.
- Cấp báo Thánh Chủ, chúng ta vừa nhận được tin tức từ Thao Thiết.
Thân ảnh trên ngai vị ảm đạm phất tay áo nói.
- Chuyện gì mà ngươi hớt hải như vậy, nói đi.
Dưới ánh trăng chiếu rọi một thân nữ tử đang quỳ trước ngai toạ ngẫn đầu nói
- Là…là, thiếu thần chủ đi theo thiên tử đã phát hiện ra mãnh vỡ thiên đạo thượng cổ và nhận được truyền thừa của Mặc Kì Lân.
Thân ảnh trên ngai toạ lúc này mở đôi mắt đang nhắm kia khuôn mặt lạnh lùng bổng tảo ra một chút sự hứng thú nhếch đôi môi cười
- Tốt! Tốt lắm! HaHaHa, chúng ta vậy mà vừa tìm được Thiên Tử vừa tìm được mãnh vỡ thiên địa thượng cổ kia, HaHaHa. Được rồi ngươi ra
lệnh cho thiều thần chủ kia đừng manh động.
Thiếu nữ đang quỳ kia gật đầu rồi rời đi.
Thân ảnh ngồi trên ngai không kiềm được lòng mà cười lớn
- HaHaHa, thần phù hổ chúng ta, hahaha.
…….
Nhóm Thiên Tài lúc này đã mở được cánh cửa lớn kia. Từ bên trong phát ra một ánh sáng óng ánh vô cùng, bên trong chứa vô số bảo vật cùng công pháp.
Bên trên cao cũng có một quả trứng vàng kim lấp lánh vô cùng kì diệu bên trên võ trứng chứa rất nhiều kí tự kì lạ Thiên Tài đi tới lấy quả
trứng xuống.
Cả bọn thấy hành động của Thiên Tài cũng thầm gất đầu đẩy Lạc Anh Tuyết ra đại diện nói
- Được rồi, chúng ta đã lấy đi truyền thừa nên quả trứng này cho huynh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.