Chương trước
Chương sau
Sau bữa tối cả bọn bắt đầu di chuyển đến phòng ngủ bởi vì căn nhà mà Thiên Tài thuê có chút nhỏ nên chỉ có hai phòng Lạc Anh Tuyết và Linh Nhi một phòng còn lại bốn người một phòng.
…..
[Phòng của Linh Nhi]
Lạc Anh Tuyết cầm chiếc lược đứng trước gương chải nhẹ nhàn lên mái tóc đen óng mượt mà của Linh Nhi, vừa chải đầu nàng vừa hỏi
“Linh Nhi muội muội nói tỷ nghe xem làm sao muội có thể thâu tóm được tên đa tình kia thế.”
Linh Nhi mặt đỏ bừng bừng lấy đôi tay nhỏ che khuôn mặt dễ thương trả lời lại
“Muội…muội nào có bản lĩnh đó, là…là huynh ấy tóm được muội.”
Lạc Anh Tuyết nghe lời chia sẽ của Linh Nhi một nụ cười khả ái hiện lên môi nàng, nàng ôm lấy Linh Nhi từ đằng sau thổi nhẹ đến lỗ tai thì thầm nói
“Vậy sao? vậy kể ta nghe xem nào.”
Linh Nhi bị luồn khí thổi vào lỗ tai liền bị rùn mình ấp úng nói:
“Là huynh ấy giúp ta thuần phục một con dị thú mà cha ta để lại….”
Cả đêm hôm đó hai vị mỹ nữ cùng nhau trò chuyện cho đến khi trời tờ mờ sáng.
…..
[Sáng Hôm Sau]
“À…, Sáng rồi sao, ừ thật đau lưng quá mà, đây là lần đầu tiên ta ngủ mà phải chen lấn với người khác đó.”
Thiên Tài vương vai một cái nhìn lại phía bọn người Tiểu Tuyên còn đang chen lấn ngủ kia, hắn cười một cái lập tức triệu gọi [Dung nham rết] ra cho nó bò xuống gầm giường bắt đầu tỏ nhiệt.
Bọn người Tiểu Tuyên nằm ở trên giường từ từ cả cơ thể đỏ bừng như một con tôm luộc một hồi lâu sau cả bọn không nhịn được nhảy cả lên.
{Ầm}ba khuôn mặt anh tuấn nhảy lên một đoạn rồi cấm đầu xuống mặt sàn chỉ chừa lại hai chân.
Cực khổ một lúc lâu sau cả bọn mới chui ra khỏi hố nhìn về phía Thiên Tài một tia hận ý đánh thẳng tới hắn.
“Huynh muốn nướng chết bọn ta sao?”
“Đáng chết xem ta có nói cho chị dâu cả và chị dâu hai sử lý huynh không?”
Thế rồi ba người cùng nhau rời khỏi phòng đi qua phòng của hai người Lạc Anh Tuyết.
{Két}cảnh cửa phòng nhè nhẹ mở ra hai thân ảnh mỹ lệ bước ra khỏi phòng nhìn bọn người Tiểu Tuyên cả cơ thể lúc này vẫn còn đỏ hôi hổi
không nhịn được mà cười phá lên
“HaHaHa, mấy người bọn đệ đây là mới rơi vào nồi nước sôi sao?”
Ba người nhìn thấy Lạc Anh Tuyết cười không khớt cũng không thể chịu được ấp úng rời đi
“Tỷ…tỷ, ngay cả tỷ cũng chúng ta không chơi với các người nữa, đi đây.”
…..
[Một giờ sau]
Cả bọn lúc này đã lên đồ hoàn tất chuẩn bị xuất phát khỏi thành đi làm nhiệm vụ.
“Được rồi, mọi người chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ, nếu hoàn tất chùng ta xuất phát.”
“Được, xuất phát thôi.”
Cả bọn ra khỏi cửa hàng Thiên Tài đóng cánh cửa lớn lại đặt lên một tấm biển [Đóng Cửa] rồi bắt đầu ra khỏi cổng thành di chuyển đến cánh rừng.
{Huýt}Lạc Anh Tuyết huýt sáo một cái từ trên cao một con chim khổng lồ hạ xuống, bởi vì con chim này là một con thú mượn không thể cho
vào bách thú nan nên chỉ có thể cho nó tự do ngoài này.
Tất cả cùng lúc leo lên con cự ưng, {bạch}hai cánh của cự ưng vỗ một cái cả người cùng lúc bay lên, tốc độ cự cao bay đi không ngừng lại.
….
[Một tiếng đồng hồ trôi qua]
Cự ưng bay một khoảng thời gian rồi đến trước một hang động lớn rồi từ từ đáp xuống cách nơi đó hai mươi trượng để cho bọn người Thiên
Tài tự đi tiếp.
“Được rồi, mọi người chúng ta bắt đầu di chuyển theo kế hoạch đã bàn.”
“Được.”
Thế rồi cả bọn tản ra đứng theo hình lục giác tuân theo quy luật bát quái gồm Lạc Anh Tuyết khảm trận, Tiểu Tuyên khốn trận, Ba Ba càn trận,
Mộng Đức trấn trận, Linh Nhi li trận, Thiên Tài đứng ngay trung tâm cùng lúc cấm xuống kì trận.
{Ầm ầm}một lượng lớn linh khí bắt đầu tràn đến bao phủ kì trận tồi từ từ hình thành một trận pháp mang đầy sát khí nồng đậm chỉ cần bước
vào trong trận chắc chắn chết.
“Được rồi trận pháp hoàn tất, chúng ta bắt đầu dụ dỗ gia hoả Thanh Yểm Thú nữa là hoàn tất bắt đầu.”
Nói rồi Thiên Tài dẫn đầu đám người tức tốc chạy đến trước hang động từ từ bước vào.
Vừa vào trong một cổ khí tức âm lãnh vô cùng chỉ cần khẻ động lập tức hoá thành băng tượng.
“Không được buôn lõng, con thanh yểm thú này không đơn giản mặt dù hiện tại đang trong thời kì suy yếu nhưng khí tức vẫn vô cùng cường
hãn a.”
Thiên Tài đưa cánh tay lên cho mọi người tập trung thành một vòng tròn cùng nhau từ từ đi tới.
Đi tới một đoạn thì đến trước hang ổ của Thanh Yểm Thú vừa bước vào trong ổ thì
{Gào}một thanh âm khủng bố vang tới chấn áp cả bọn.
Cả nhóm Thiên Tài bị âm thanh chấn đông đến cả linh hồn không ngừng ồm đầu xoay vòng vòng.
{Vù}Thanh Yểm Thú ngay lập tức từ trên cao lao xuốn vươn ra một chảo không ngừng áp sát cả bọn
{Ầm}chảo vừa đánh xuống Thiên Tài lập tức dùng tay vung thành nắm đấm đối chiến chảo thú chấn động vang rền mặt đất cũng nức toát thành một cái hố.
Thiên Tài cứng rắn tiếp chảo của Thanh Yểm Thú bị lực lượng chấn động làm cho bị thương không thể không phun ra một ngụm máu đỏ
“Khụ, đáng chết tên này làm sao có thể là đang trong thời kì suy yếu chứ, chúng ta bị chơi rồi rút.”
Thiên Tài lập tức ra lệnh cho mọi người chạy ra khỏi hang động chạy đến trước cửa hang động thì
{Ầm ầm}một đống đá từ trên cao rơi xuống chắn lối ra vào
“Chết rồi, trúng kế rồi.”
Cả nhóm người bị vây trong hang động thì một âm thanh vang lên
“HaHaHa, các ngươi có thích món quà này không chúng ta đã mất rất nhiều công sức để bày ra đó.”
Nghe được thanh âm quen thuộc Thiên Tài lập tức nhận ra người làm ra cái bẫy này là ai
“Là cháu trai ngoan Vô Thiên của ta đấy mà, không ngờ ngươi lại ra tay với gia gia ngươi đấy, đúng là thằng cháu trai bất hiếu mà.”
Vô Thiên nghe thấy âm thanh của Thiên Tài hắn mặt mày lạnh ngắt đáp lại
“Ngươi…ngươi vậy mà chưa chết, không thể nào, không thể nào.”
Trương Dương gần đó cũng không tin vào mắt mình nhưng suy nghĩ kĩ lai rồi nói
“HaHaHa, ngươi không chết thì đã sao, chẳng phải bây giờ cũng bị vậy khốn sao, chết lần nữa là được rồi.”
Vô Thiên nghe vậy cũng thở ra một ngụm trọc khí cười lớn
“Đúng, đúng hiện tại ngươi chết thêm lần nữa là được rồi.”
Nói xong Vô Thiên liền thả vào trong hang động một loại khí màu hồng nhạt khí vừa vào Thanh Yểm Thú như trở nên nỗi điên lao nhanh đến phía của bọn Thiên Tài
Trương Dương vô sĩ nói: “Lạc Anh Tuyết tiểu thư chỉ cần cô đáp ứng trở thành phụ nữ của ta, ta sẽ cho người cứu cô ra.”
Lạc Anh Tuyết nghe thấy Trương Dương nói nàng liền phì một cái nói:
“Muốn ta trở thành người phụ nữ của ngươi, nằm mơ.”
Trương Dương tức giận dậm chân nói
“Nếu đã vậy, vậy thì ta đợi nàng bị Thanh Yểm Thú đánh bị thương rồi thưởng thức vậy, HaHaHa.”
Thế rồi hai người Trương Dương, Vô Thiên quay người rời khỏi.
…….
[Trong hang động]
“Mọi người cẩn thận, tất cả tập chung về phía ta, chúng ta lập tức triển khải trận pháp cấp tốc.”
Thiên Tài cất tiếng kêu gọi mọi người di chuyển đến trước người Thiên Tài.
Thiên Tài lập tức lấy ra một đóng trận kì ném đến tứ phương lục hướng lập tức lấy ra một khối thạch khoáng màu xanh nhạt.
{Ầm}một trận pháp cấp tốc khái phá bao quanh tất bọn người vào trong thành một trận phòng hộ.
Thanh Yểm Thú cũng lao đến điện cuống đánh vào trận phòng hộ ầm ầm, trấn động liên hồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.