“Phó đội trưởng Lưu, chuyện gì vậy? Cậu chê chuyện này còn chưa đủ lớn sao?”, Tô Thiên Diện nheo mắt nhìn Lưu Đại Long. 
Lưu Đại Long cười nói: “Tại tên đó cứng đầu quá, không chịu nhận tội!” 
“Mọi chuyện phải xử lý theo quy định, không được làm loạn ở đồn cảnh sát! Cậu phải hiểu đây không phải nhà cậu!” 
Tô Thiên Diện khịt mũi, đi về phía phòng thẩm vấn. 
Mặt Lưu Đại Long lúc đỏ lúc trắng, không dám nói gì. 
Trong phòng thẩm vấn. 
Lý Văn ngồi trên bàn, cơ thể to lớn như núi, trừng mắt, trầm giọng nói: “Thằng nhãi, tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, nói! Có phải cậu sai mấy người Trần Võ, Hà Tiến đâm cô Diệp Viên Viên không?” 
“Không phải!” Tần Long lắc đầu. 
“Thật không biết điều!” Lý Văn nổi giận, tung nắm đấm. 
Nhưng nắm đấm vừa đến đã bị một nắm đấm khác chặn lại. 
Lý Văn choáng váng, cúi đầu nhìn, người vừa ra tay là Tần Long. 
Lý Văn biết cú đấm này mạnh đến mức nào, nhưng hắn không tin dáng vẻ yếu đuối của Tần Long lại có thể chặn được cú đấm của một người đàn ông to lớn cao mét chín ba như hắn. 
“A! Dám phản kháng à? Mẹ nó, cậu không biết đây là địa bàn của ai hả?” Hà Chí trừng mắt, xắn tay áo xông đến chỗ Tần Long. 
“Tra khảo hắn cho tôi! Tôi phải đánh hắn đến mức mẹ hắn cũng không nhận ra!” Lý Văn giận dữ gầm lên. 
“Vâng thưa anh Văn!” Hà Chí cười, xông đến sau lưng Tần Long, kéo hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-y/2602545/chuong-6.html