“Ồ? Ý em là tên bán hàng bên lề đường sao?”, Tư Khả Hân ngồi xuống ghế bên cạnh, cười nói: “Tên bác sĩ Đông y đó nhìn khá đẹp trai, lại có y thuật tốt. Em không biết đâu, lúc em được đưa đến bệnh viện, các bác sĩ đều nói em không còn cơ hội sống nữa, nhưng sau đó chủ nhiệm Trương của bệnh viện Nhân dân đã kiểm tra lại cho em và nói rằng vết thương ở bụng em đã được một luồng khí bịt kín”.
“Khí?”
“Đúng vậy, chủ nhiệm Trương từng học Đông y, ông ấy nói thứ cầm máu cho em là khí trong Đông y, nhưng hỏi thêm vài lần, ông ấy cũng không biết tại sao. Chị đoán là do tên bác sĩ Đông y kia làm”, Tư Khả Hân nghiêm túc nói.
“Sao có thể thần kỳ như vậy chứ, chị nghĩ đang đóng phim à?” Diệp Viên Viên liếc nhìn, lo lắng nói: “Cũng không biết vị bác sĩ Đông y đó bây giờ thế nào rồi. Lúc bố em đi bảo lãnh, em từng cầu xin ông ấy, nhưng ông ấy không đồng ý, còn nói cảnh sát điều tra ra vị bác sĩ Đông y đó cùng một giuộc với đám người kia… Khả Hân… lát nữa tan học chúng ta đi hỏi xem thế nào nhé! Dù sao anh ấy cũng từng cứu mạng chúng ta”.
Tư Khả Hân nghe vậy liền gật đầu: “Ừm, lát tan học rồi đi, mong là cậu ta không sao”.
Chuông vào lớp reo.
Một cô gái duyên dáng bước vào.
Cô gái khoảng chừng hai mươi lăm tuổi, đôi lông mày xinh đẹp hình lưỡi liềm hơi nhíu lại, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-y/2602538/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.