"Mày...muốn chết à", mấy tên đó như chợt tỉnh, sờ lên mặt, lúc này mới ý thức được những gì vừa xảy ra, nhất thời lên cơn giận dữ, gầm lên vọt tới.
Bốp bốp bốp...
Tần Long lại giơ tay.
Chu Thao và những người khác thậm chí không thể nhìn rõ chuyển động của Tần Long, họ lại bị tát và lại bị choáng.
"Chúng mày không phải rất thích các bạn học khác quỳ xuống sao? Giờ chúng mày quỳ xuống, tao sẽ không ra tay lần ba".
Tần Long nhàn nhạt nói.
Mắt mấy tên đó long lên sòng sọc, mất một lúc mới dừng lại.
Một tên trong số chúng vẫn không phục, nghiến răng nghiến lợi rút từ bên hông ra một con dao díp.
"Hử?"
Tần Long cau mày.
"Không phải mày rất có bản lĩnh sao? Tiếp tục nhảy nhót nữa đi! Phách lối nữa đi, để tao đục vài lỗ trên người mày xem mày còn phách lối được nữa không!"
Tên đó hét lên với vết máu trên miệng, trông thật gớm ghiếc.
"Chơi dao?"
Tần Long sắc mặt lạnh xuống, đột nhiên vọt tới.
Tên đó hoảng sợ, không ngờ rằng Tần Long không hề bị uy hiếp mà ngược lại lao về phía trước.
Hắn hoảng loạn, nhắm tịt mắt vào rồi đâm loạn xạ. Nhưng lưỡi dao vừa lướt qua, cổ tay truyền đến một trận đau thấu xương, vừa buông lỏng tay ra, con dao díp lập tức rơi khỏi tay.
Khi hắn mở mắt ra lần nữa, con dao đã vào tay Tần Long.
"Cái gì?"
Khuôn mặt của mấy tên đó tái đi.
Con dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-y/2602529/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.