Chương trước
Chương sau
Tề Tường bật cười lạnh lùng, trừng mắt nhìn Tần Long: “Đây là do cậu tự mình chuốc lấy, không thể trách tôi được đâu! Nếu như cậu muốn đấu thành tích với tôi thì tôi đồng ý. Nói đi, đấu như thế nào?”

“Còn có thể đấu như thế nào được nữa? Thành tích của ai cao thì người đó thắng”.

“Có cần tôi nhường cho cậu tí điểm không? Bằng không người ta lại nói tôi ức hiếp hạng học kém như cậu!”, Tề Tường khoanh tay trước ngực cười nói.

“Chuyện này... không ổn lắm thì phải?”, Tần Long xoa đầu, nói với vẻ mặt vô hại: “Vẫn nên đừng nhường thì hơn, trước đây Hồ Á Luân cũng nói nhường tôi, kết quả lại nuốt lời, tôi sợ cậu cũng sẽ nuốt lời, vậy nên dẹp đi thì hơn”.

“Tôi là loại người giống như Hồ Á Luân sao?”, Tề Tường nổi điên, đập mạnh tay lên trên mặt bàn: “Tần Long, mỗi môn tôi nhường cậu hai mươi điểm, tôi sẽ cố ý để trống không làm hai mươi điểm! Loại học kém như cậu... tôi đoán ngay cả một trăm điểm cậu cũng chẳng thi nổi đâu!”

“Ồ?”

Tần Long híp mặt lại, khóe miệng nở một nụ cười thú vị.

“Không dám nữa ư?”, Tề Tường cười lạnh lùng.

“Không phải, tôi nghĩ cậu tốt nhất đừng nhường nữa, thật ra ban nãy tôi đang suy tính nên nhường chút điểm cho cậu”, Tần Long cười nói.

Lời này vừa thốt ra, đám học sinh xung quanh đều yên lặng.

Ai nấy đều đưa mắt nhìn Tần Long giống như nhìn một kẻ thiểu năng.

“Cậu nhường tôi điểm hả?”, Tề Tường cũng ngẩn ra.

Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy có người nói ra những lời như vậy với hắn. Phải biết rằng, mặc dù Tề Tường không đứng đầu toàn trường, thế nhưng ít nhất cũng thường xếp trong top 10, mấy nghìn học sinh của trường trung học số một Thịnh Hoa, học sinh giỏi nhiều vô số, mà chặng đường cạnh tranh tiến vào top 10 khó khăn tới độ nào? Top 10 mà hắn giành được gần như tương đương với top 10 của thành phố Thịnh Hoa.

Không có ai dám chất vấn năng lực học tập của hắn.

Thế nhưng bây giờ, một học sinh chuyển trường lại nhảy ra muốn so điểm số với mình, lại còn muốn nhường điểm?

“Giỏi! Giỏi! Giỏi lắm Tần Long! Cậu rất có bản lĩnh! Nếu như cậu đã muốn tìm cái chết thì tôi cũng không nể nang gì nữa! Cậu nói đi, cậu nhường tôi mấy điểm?”, Tề Tường nghiến răng, tức giận tới độ bật cười mà nói.

“Cái này...”, Tần Long suy nghĩ một lát, vỗ tay cười nói: “Tôi nhường cậu một điểm là được rồi!”

“Một điểm thì nhường kiểu gì?”

“Tần Long, có phải cậu đang chơi bọn tôi không?”, mấy học sinh nam phía bên cạnh lại lên tiếng.

“Một điểm có cách nhường của một điểm mà”, Tần Long cười nói, cũng chẳng buồn giải thích với bọn họ.

“Nhường một điểm thì nhường một điểm, chẳng sao hết, dù gì ở trong mắt tôi, cậu nhường bao nhiêu điểm cũng chẳng có tác dụng gì, bởi vì cậu nhường không nổi”, Tề Tường cười nói, cũng học theo Tần Long híp mắt lại: “Nói đi, nếu như cậu thua thì sẽ thế nào?”

“Cậu muốn tôi thế nào?”

“Lập tức thôi học!”

“Được!”, Tần Long đồng ý không chút do dự.

Đồng ý nhanh chóng như vậy ngược lại khiến cho Tề Tường cảm thấy hơi bất an.

“Vậy nếu cậu thua thì sao?”, Tần Long hỏi ngược lại.

“Tôi cũng thôi học”, Tề Tường nghĩ ngợi một chút, nói: “Mặc dù đây là chuyện không có khả năng”.

“Trước đây Hồ Á Luân cũng nói với tôi những lời giống như vậy”, Tần Long cười nói: “Có điều tôi lại chẳng có hứng thú với việc cậu có thôi học hay không, chi bằng như này đi, cậu cũng học theo Hồ Á Luân, cởi sạch đồ chạy quanh sân tập mười vòng, thế nào?”

“Chuyện này...”, sắc mặt Tề Tường lập tức biến đổi.

“Làm sao? Không dám nữa?”, Huy Thái Lang lập tức lên giọng.

“Có... có cái gì không dám chứ?”, Tề Tường nghiến răng, giống như đã đưa ra quyết định gì đó, hắn nói: “Cược thì cược, cậu thắng thì tôi sẽ cởi hết đồ chạy, nếu như cậu thua thì phải cút ra khỏi trường trung học số một Thịnh Hoa cho tôi!”

“Nói lời giữ lời!”

“Nơi này có nhiều bạn học đang nhìn như vậy, tôi nghĩ cậu sẽ không nuốt lời đâu”.

“Đương nhiên”, Tần Long gật đầu.

Hai người thỏa thuận xong xuôi, bên trong lớp học lại trở nên xôn xao, ngay cả bên ngoài lớp học cũng có không ít học sinh nghe tin chạy tới, ồn ào ầm ĩ, vô cùng náo nhiệt.

Tin tức này e rằng chẳng bao lâu nữa sẽ lan truyền khắp cả trường.

Tư Khả Hân bên trong đám người trầm mặc không nói, không biết đang nghĩ gì.

Học sinh nữ xung quanh lại đang rì rầm nói xấu, có điều đều đang nói Tề Tường, dù gì vẻ ngoài của Tần Long cũng không tệ, được đám học sinh nữ trong lớp khá là ngưỡng mộ.

“Đều chưa đi sao?”

Lúc này, một giọng nói già nua vang lên phía trước cửa lớp.

Đám học sinh đồng loạt ngẩng đầu nhìn, nhìn thấy giáo viên toán học đang khom lưng bước lên bục giảng.

“Thầy Vương?”

Mọi người vô cùng bất ngờ.

“Mọi người ngồi xuống trước đi, làm phiền các em vài phút, thầy tuổi tác đã cao rồi, ban nãy quên phát bài cho các em, bây giờ sẽ trả bài kiểm tra hôm trước, các em cầm giúp bài cho các bạn đã rời đi nhé, mọi người trở về xem lại cẩn thận, phân tích những chỗ mình sai, ngày mai thầy sẽ giảng lại trọng điểm cho các em!”

Thầy giáo toán học nói.

Lớp học lập tức xôn xao.

“Hôm nọ có bài kiểm tra à?”, Huy Thái Lang nhìn Tần Long với vẻ mặt mịt mờ.

Tần Long suy nghĩ một lát, gật gật đầu: “Hình như là vậy”.

Cũng chỉ có dạng học sinh kém tiêu chuẩn như Huy Thái Lang ngay cả chuyện bản thân đã làm bài thi hay chưa cũng không biết.

“Đề thi của bài kiểm tra lần đó là đề của kỳ thi đại học tỉnh Xương Nam năm trước, độ khó tương đối lớn, vậy nên điểm của các em học sinh cũng không được lý tưởng cho lắm”, thầy giáo toán học đưa bài thi cho tổ trưởng mỗi tổ.

“Phải đó, lúc tôi làm đã cảm nhận được rồi”.

“Quá khó! Có thể đạt yêu cầu đã là không tệ rồi”.

“Cũng không biết câu đó tôi giải có đúng không”.

Lớp học vừa mới yên tĩnh lại trở nên xôn xao, có điều thông thường những người lên tiếng đều là học sinh giỏi, học sinh kém căn bản không quan tâm tới điểm số.

Tề Tường nhìn thầy giáo toán học, ánh mắt chờ mong, hắn biết quả thực đề thi lần này khó hơn một chút so với bình thường, thế nhưng đối với hắn mà nói thì vẫn là mức độ bình thường.

“Mặc dù đề thi khá khó, thế nhưng lần này lớp chúng ta vẫn có một em học sinh thi đạt điểm tuyệt đối”.

Lúc này, thầy giáo toán học lại bổ sung thêm một câu.

“Ồ!”

Đám học sinh kinh hô lên.

Gần như trong nháy mắt, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Tề Tường.

Là học sinh luôn xếp số một của lớp, chuyện đạt điểm tuyệt đối cũng chỉ có thể có liên quan tới hắn.

Tề Tường vô cùng đắc ý, cả gương mặt ngập tràn vẻ cao ngạo, thứ hắn hưởng thụ nhất chính là những ánh mắt đố kỵ, ngưỡng mộ, kính phục của các bạn học.

Những ánh mắt này có thể khiến cho trái tim hư vinh của hắn có được sự thỏa mãn rất lớn.

Vào lúc tất cả mọi người đều cho rằng kết cục đã được định sẵn, thầy giáo toán học lại lên tiếng.

“Em học sinh đó chính là Tần Long mới chuyển tới lớp chúng ta! Mọi người hãy dành một tràng pháo tay nhiệt liệt để chúc mừng bạn học Tần Long nào!”

Nói xong, thầy giáo cũng là người đầu tiên vỗ tay.

“Cái gì?”

Tề Tường sững sờ.

Học sinh cả lớp đều sững sờ, kinh ngạc nhìn Tần Long.

Không phải Tề Tường đạt điểm tuyệt đối mà là Tần Long?

Chuyện này là sao vậy chứ?

Cái miệng nhỏ nhắn của Tư Khả Hân há hốc, quay đầu nhìn về phía người đang ngồi bên cạnh tên tóc xanh ở hàng cuối cùng với vẻ mặt không thể tin nổi.

Đại ca... lần đầu tiên thi đã đạt được điểm tuyệt đối?

Huy Thái Lang ngã lăn xuống từ trên ghế, mãi một lúc sau mới bò dậy được.

Vẻ mặt Tần Long thản nhiên, dưới ánh nhìn chăm chú của học sinh cả lớp, anh đứng dậy bước lên trên bục giảng và lấy lại bài thi.

“Bạn học Tần Long, tiếp tục giữ phong độ nhé!”

Thầy giáo toán học hiền từ gật gật đầu.

“Cảm ơn thầy ạ”, Tần Long nở nụ cười, quay đầu lại nhìn Tề Tường đang nghệt mặt ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.