Lưu Minh Huy đã đoán được câu trả lời của Diệp Trường Thanh, nhưng khi nghe tận tai, hắn vẫn vô cùng kinh ngạc.
"Cậu không học y ở trường đại học, nghĩa là không có bằng cấp.”
“Một tiến sĩ như tôi còn không thể chữa được cho bệnh nhân?”
“Vậy một kẻ tay ngang như cậu sao có thể làm được?”
Diệp Trường Thanh cạn lời, đây là logic gì vậy, Đông y rất nhiều cách học, có cha truyền con nối, có sư phụ truyền lại cho đệ tử, việc gì cứ phải có bằng mới
được xem là bác sĩ chứ... Diệp Trường Thanh đau đầu, không muốn nói nhiều với tên này nữa.
'Tâm mắt của anh chuyển sang cơ thể bệnh nhân.
Tình trạng âm hư dương thịnh của bệnh nhân vẫn khá nghiêm trọng. Anh phải kê vài thang thuốc điều trị.
Diệp Trường Thanh đang cân nhắc xem nên kê thuốc gì cho phù hợp.
Lưu Minh Huy thấy Diệp Trường Thanh không nói gì, tưởng là Diệp Trường Thanh đuối lý:
"Sao không nói gì nữa, có phải là biết mình sai không?”
“Tôi biết cậu tình cờ gặp may mà thôi.”
“Chắc chắn là cậu thấy bệnh nhân đã tỉnh, cậu liền nhân cơ hội châm cứu lung tung.”
“Sau đó nhận công lao về mình.” “Còn ra vẻ như mình có thể cứu tỉnh người thực vật!”
“Cậu chờ đó, bệnh viện chúng tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”
“Người nhà bệnh nhân hiểu rõ sự thật, cô ấy cũng sẽ kiện cậu, cậu không phải hành nghề y, cậu là lừa đảo!"
Lừa đảo? Diệp Trường Thanh nhíu mày, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-y-tich-linh/3548040/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.