“Tôi tự mình ứng phó."
Cô ấy vẫn lo Diệp Trường Thanh nói sai, nên đã cố ý dặn dò một câu.
Nhìn thấy Vương Trung Nhạc và ông lão đi ra, Triệu Thu Yên vội vàng tiến lên đón: "Tổng giám đốc Vương, cuối cùng cũng được gặp ông rồi.
Vương Trung Nhạc cau mày: "Tôi đã nói rồi mà, không tiếp khách, tôi và bác cả của cô là bạn học.”
“Tôi đã từ chối rồi, cô nghĩ tôi sẽ gặp cô sao?"
Bạn học sao?
Đây là lần đầu tiên Triệu Thu Yên nghe nói đến mối quan hệ này, cuối cùng cô ấy cũng biết tại sao bác cả lại đi, vì bác ấy có mối quan hệ này với nhà họ Vương, căn bản không lo cô ấy đến cướp.
Bây giờ cô ấy hoàn toàn mất hết tự tin, phải làm sao đây?
Đột nhiên nghĩ đến tấm danh thiếp bằng ngọc mà Diệp Trường Thanh đưa cho cô ấy, cô ấy vội vàng đưa cả hai tay lên: "Tổng giám đốc Vương, tôi được ông ấy giới thiệu đến."
Vương Trung Nhạc nhận lấy danh thiếp, thấy cái đòn gánh trên tấm ngọc, lập tức hiểu ra vấn đề, tiện tay đưa trả lại: "Đòn gánh nhà họ Lưu, mặc dù tôi rất kính
nể cụ Lưu Hằng Dự.”
“Nhưng nhà họ Vương chúng tôi làm việc, nhà họ Lưu không có tư cách can thiệp."
Cái này...
Triệu Thu Yên biết mình không nên đưa danh thiếp, đây chính là tự chuốc lấy nhục.
"Tổng giám đốc Vương, ông có thể cho tôi mười phút không?"
Vương Trung Nhạc tỏ ra không kiên nhãn: "Cô gái, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-than-y-tich-linh/3548017/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.